ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 54

3

Sáng hôm sau, tôi lao đến văn phòng sớm, hai tiếng trước khi bệnh

nhân đầu tiên đến theo lịch khám. Tôi bật máy tính, tìm địa chỉ email lạ,
nhắp chuột vào hyperlink. Một lần nữa nó báo lỗi. Không đáng kinh ngạc
mấy. Tôi nhìn chằm chằm vào nội dung lá thư, đọc đi đọc lại nó như thể có
khả năng tìm ra được một ý nghĩa gì đó ở tầng sâu hơn. Tôi không tìm được
gì.

Tôi thử máu tối qua. Xét nghiệm AND sẽ mất đến hàng tuần, nhưng

cảnh sát trưởng Lowell cho rằng họ có thể tìm được mối khớp sơ bộ sớm
hơn. Tôi ép ông ta cho biết thêm thông tin, nhưng ông ta vẫn ngậm chặt
miệng. Ông ta đang giấu giếm chúng tôi điều gì đó. Điều gì, tôi không hề
biết.

Khi ngồi trong phòng khám và đợi bệnh nhân đầu tiên đến, tôi ngẫm

lại cuộc viếng thăm của Lowell. Tôi nghĩ đến hai thi thể. Tôi nghĩ đến cây
gậy bằng gỗ dính máu. Và tôi cho phép bản thân mình nghĩ đến chuyện
đóng dấu.

Thi thể Elizabeth được tìm thấy bên Đường 80, năm ngày sau khi

nàng bị bắt cóc. Nhân viên điều tra những vụ chết bất thường dự đoán nàng
đã chết được hai ngày. Điều ấy có nghĩa là nàng đã trải qua ba ngày còn
sống với Elroy Kellerton, cũng được gọi là KillRoy. Ba ngày. Một thân một
mình với con quái thú. Ba lần mặt trời mọc và ba lần mặt trời lặn, sợ hãi,
trong bóng tối và đau đớn cực độ về thể xác cũng như tinh thần. Tôi gắng
hết sức để không nghĩ đến chuyện đó. Có một số nơi đầu óc không nên đến,
ở đó, nó sẽ bị lạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.