ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 58

Tối nay không phải phiên trực của tôi. Điều này có nghĩa hoặc nhầm

lẫn - việc cho đến bây giờ là quá thường xuyên bởi những tay trực tổng đài
đêm ở phòng khám- hoặc một cuộc gọi cá nhân. Nó lại bíp. Tiếng bíp đôi.
Điều đó có nghĩa là chuyện khẩn cấp. Tôi nhìn lên màn hình máy nhắn tin.

Một cuộc gọi của cảnh sát trưởng Lowell, được đánh dấu Khẩn cấp.

Tám phút.

Tôi do dự nhưng không lâu lắm. Bất cứ điều gì cũng tốt hơn là miên

man trong những ý nghĩ của riêng tôi. Tôi quyết định gọi lại cho ông ta.

Lowell một lần nữa lại biết ai gọi trước khi ông ta nhấc máy.

“Xin lỗi vì đã làm phiền anh, đốc tờ.” Đốc tờ, bây giờ ông ta lại gọi

tôi như thế. Cứ như thể bọn tôi là bạn bè thân thiết. “Nhưng tôi chỉ có một
câu hỏi nhỏ thôi.”

Tôi đặt lại tay lên con chuột, di chuyển con trỏ vào hyperlink, và

nhấn. Trình duyệt web bắt đầu chạy.

“Tôi nghe đây,” tôi nói.

Trình duyệt web lần này chạy lâu hơn. Không có bảng thông báo lỗi

xuất hiện.

“Cái tên Sarah Goodhart có nghĩa gì với anh không?”

Tôi suýt làm rơi điện thoại.

“Đốc?”

Tôi kéo ống nghe ra và nhìn như thể nó vừa bất thình lình xuất hiện

trong tay. Tôi thu nhặt từng chút một những mảnh cơ thể mình. Khi tin lại
vào giọng nói của chính mình, tôi đưa điện thoại lên tai. “Tại sao ông lại hỏi
điều ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.