DUNG QUÂN - Trang 126

Lục Hằng Tu nắm tay Ninh Hi Diệp nâng y lên, mới phát giác tay y

thấm đầy mồ hôi: “Ngươi sợ cái gì?”

“Ta sợ ngươi khuyên ta lập hậu.” – Ninh Hi Diệp thành thật đáp:

“Thừa tướng của trẫm cho tới bây giờ đều đem trẫm đặt sau quốc sự.”

Lục Hằng Tu lúng túng, thả tay y nói: “Lúc này cũng vậy.”

“Lúc này cũng vậy sao?” – Ninh Hi Diệp đuổi theo hắn cười hỏi.

“Lúc này cũng vậy.”

“Ra là trẫm vẫn không quan trọng bằng quốc sự.” – Nhìn thấy thói

quen vuốt ve bình an kết bên hông của hắn, Ninh Hi Diệp cười đến càng
vui vẻ, làm như có thật nói: “Vậy lần tới nếu thái hậu lại phạt trẫm, chẳng
lẽ trẫm phải gật đầu đồng ý ư?”

Quả nhiên, bàn tay đang nắm bình an kết của Lục Hằng Tu siết chặt

hơn một chút, cắn răng nói: “Không cần.”

“Ha ha… Trẫm biết là không cần vậy mà.” – Đảo mắt, tiếu dung

không có ý tốt hiện lên: “Vậy đồng ý cho trẫm phái Tần Diệu Dương tướng
quân đến phía tây trấn thủ hai năm đi.”

“Không được!” – Lục Hằng Tu từ trước đến nay thống hận cái tính

được voi đòi tiên của y.

“Không phải trẫm quan trọng hơn quốc sự sao?” – Ninh Hi Diệp vẫn

không buông tha, lắc lắc tay áo Lục Hằng Tu nũng nịu: “Tiểu Tu…”

Biết y lại muốn làm nũng, Lục Hằng Tu kéo tay áo kiên quyết không

chú ý tới.

Không nghe tiếng y tranh cãi ầm ĩ nữa, xoay người lại vừa thấy, Ninh

Hi Diệp trong mắt đầy ai oán buồn khổ nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.