DUNG QUÂN - Trang 125

không bám mẹ, gái lớn không thể giữ… Sang năm có thể ôm tiểu ngoại tôn
trắng trắng mập mập…

Thái hậu ngồi một bên lẳng lặng nghe nàng khoe khoang, Vĩnh An

công chúa vừa đi, đứng dậy khởi giá đến ngự thư phòng đem tức tối nghẹn
đầy bụng khóc cho Ninh Hi Diệp nghe.

Vừa vặn Lục Hằng Tu cũng có ở đó, thái hậu như thấy được cứu tinh

kéo hắn lại hết Lục thừa tướng ngắn lại đến Lục thừa tướng dài, muốn Lục
Hằng Tu cùng bà khuyên bảo Ninh Hi Diệp. Nói đến chỗ đau lòng, cũng
bất chấp dáng vẻ mẫu nghi thiên hạ gì đó, bi thương nói với linh vị tiên đế
trong ngự thư phòng bà thực có lỗi với liệt tổ liệt tông, trăm năm cơ nghiệp
của Đại Ninh vương triều đành đứt đoạn trong tay bà, sau này không còn
mặt mũi nào đi gặp tiên đế, vân vân.

Ninh Hi Diệp nghe bà nói cái này cái nọ nói đến thiên biến vạn biến,

chán ngán quỳ đằng sau bà giả bộ thương tiếc: “Mẫu hậu bảo trọng… Hài
nhi bất hiếu…”

Thái hậu cũng không để ý tới, cứ kéo Lục Hằng Tu nói: “Để cho thừa

tướng đại nhân nói một câu công đạo đi.”

Lục Hằng Tu lường trước sẽ không thể thiếu mình, nhìn chằm chằm

vào bóng dáng Ninh Hi Diệp quỳ trên mặt đất nói: “Quốc mẫu sự tình trọng
đại, nhất định phải thật thận trọng. Tiền triều từ thịnh mà suy, ngoại thích
tham gia vào chính sự cũng là một trong những mầm tai hoạ. Vì vậy, thần
thiết nghĩ không thể lỗ mãng. Vả lại, chư châu phía nam còn gặp nhiều tai
họa, nhân dân phương bắc lại chịu nỗi khổ chiến loạn, lúc này đại hôn,
không tránh khỏi có vẻ như là hoàng gia khoa trương, không biết khó khăn
của dân chúng…”

Thái hậu vấp phải sự phản đối, bất đắc dĩ phải bãi giá hồi cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.