DUNG QUÂN - Trang 71

năm nay ai đỗ trạng nguyên thì gả Ninh Dao cho hắn, cũng là một giai
thoại. Đúng không?”

“Chuẩn tấu!” – Không đợi ông nói xong, Ninh Hi Diệp đã muốn đuổi

người chạy lấy thân. Nhưng Thần vương gia vẫn chưa đi, lại nói liên miên,
đảo mắt đã vào hạ, phía nam chướng khí nhiều, không biết Phương Tái Đạo
đại nhân ở bên kia thế nào? Ai nha, đây là trọng thần triều đình, ông ấy đi
đã nhiều tháng, thôn trang bên trong Đại lý tự đều tọa lạc ở tiểu sơn, nếu
trúng phải chướng khí thì phải làm sao đây?

“Truyền chỉ, tuyên Phương Tái Đạo đại nhân lập tức quay về kinh!” –

Ninh Hi Diệp tức giận đến mức cắn gãy một cái răng trắng.

Thần vương gia lúc này mới vừa lòng rời đi: “Tuổi trẻ thật tốt, muốn

làm gì thì nhanh làm đi…”

Nhưng khổ cho Ninh Hi Diệp và Lục Hằng Tu, chuyện tốt hai lần bị

cản trở còn chưa xong. Bên này vừa mới đem Lục Hằng Tu ôm vào lòng,
bên kia Linh công công lại hô lên: “Tề đại nhân cầu kiến!”

“Không gặp!” – Ninh Hi Diệp hai mắt đỏ đậm, tiếng hét rung động

làm cửa cung muốn nảy lên ba lần.

Lục Hằng Tu đành phải cười khuyên hắn: “Quên đi.”

Một trận gió thổi qua, giấy trên mặt đất đều tung bay, bay lên lượn

xuống giữa hoàng đế và thừa tướng, hai người đều cười ra vẻ không biết
làm sao: “Đi một bước nhìn một bước.”

Tề Gia ngoài cửa bị tiếng la của hoàng đế làm sợ tới mức lui ba bước,

đôi mắt hồng hồng hỏi Linh công công: “Hoàng Thượng sao vậy? Sẽ không
chém đầu hạ quan chứ? Ta… ta chỉ đến đưa tấu chương buổi sáng đã quên
đệ lên… Ta không làm gì nha…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.