DUNG QUÂN - Trang 69

Ninh Hi Diệp cau có nín nhịn mà nghe, mắt lại trộm liếc về phía cửa

phòng đóng chặt kia, mạnh mẽ áp chế tình triều trong lòng.

Thái hậu cũng hoàn toàn không phát hiện, cứ thao thao nói chuyện

tuyển hậu, đây đều là giai lệ các phủ, chọn lựa kĩ càng, dung mạo nhân
cách đều tốt, gia thế cũng cao quý. Phải nhanh chóng thành gia, có tử tự thì
giang sơn mới vững chắc, bằng không về sau ai gia làm sao nhìn mặt tiên
đế cùng liệt tổ liệt tông…

[22: Tử tự: con nối dõi.]

Kiên nhẫn chờ bà nói xong, thái hậu đứng lên còn chưa muốn đi, dặn

dò tiếp, nhất định phải xem tranh, nhất định phải xem, hoàng nhi là vua một
nước, làm việc phải suy xét cẩn trọng… Lại lảm nhảm từ đầu tới đuôi một
lần nữa mới chậm rãi khởi giá rời đi.

Thái hậu mới vừa rời khỏi cửa cung, Ninh Hi Diệp nhanh chóng lôi

Lục Hằng Tu ra, đè hắn xuống khung cửa hôn lấy hôn để, quần áo vừa mới
chỉnh ngay ngắn lại bị chà đến rối loạn, nghiêng ngả lảo đảo từ bên khung
cửa chuyển tới trên chiếc bàn tròn nhỏ dưới hiên, gạt cuộn tranh trên bàn
rớt xuống đất cũng không để ý. Xé mở vạt quan phục màu đỏ rực lộ ra bộ
ngực mảnh mai của hắn, không quan tâm xung quanh chỉ lo quấn quýt, chủ
động nâng thân Lục Hằng Tu hướng về phía mình, mới cười lần nữa cắn
lên nhũ tiêm đã sớm đứng thẳng của hắn.

“Ưm… Haa… Bệ… bệ hạ…” – Khoái cảm khác thường từng đợt từng

đợt lan xuống bụng dưới, thanh âm rên rĩ kìm nén làm cho động tác của Hi
Diệp cuồng loạn hơn.

“Hằng Tu… Gọi tên ta…”

“Ưm… Hi Diệp… A…” – Ninh Hi Diệp ý xấu cắn một cái thật mạnh,

làm cho Lục Hằng Tu đột nhiên kêu lên sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.