ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 260

Dừng xe, mở cửa, cho xe vào, đóng cửa lại, mọi cử chỉ của anh đều nhẹ
nhàng khoan thai. Vào nhà, trước tiên tắm nước nóng, sau đó ngủ một giấc
thật ngon lành. Thiên Lập biết sau hòa nhạc, Giai Lập còn phải tiếp tục thù
tạc trong tiệc rượu, nàng không thể nào đến đây tìm anh được.
Nhưng bước vào phòng, cảnh tượng khiến anh sửng sốt. Trên ghế sôfa và
dưới sàn phòng khách vứt bừa áo sơ mi và bít tất. Anh hốt hoảng lao vào
phòng ngủ. Cửa sổ mở toang, khi bật đèn lên, anh tái người. Mấy bộ âu
phục trong tủ mất sạch, rút ngăn kéo ra: Cúc áo sơ mi và các ghim cài cà
vạt cũng không còn, đồ đạc bị lục tung và vứt bừa bãi. May sao bốn trăm
đồng đôla tiết kiệm kẹp trong ví mang theo người, nếu không sẽ trắng tay.
Thần người ra một lúc lâu, anh bắt đầu xem xét kỹ những thứ bị mất. Anh
không thể không khâm phục sự ung dung và to gan của tên trộm. Chính anh
sơ hở để tên gian thừa cơ đột nhập. Đem việc mất trộm ra so với việc giành
được tình cảm Bối Kỳ, sự mất mát quả là lớn lao hơn nhiều. Đúng là được
ít mất nhiều.
Thiên Lập không oán trách Bối Kỳ, bởi vì cuộc gặp gỡ tối nay do anh, nàng
không hề hẹn. Anh phải oán Giai Lập thì đúng hơn, vì Giai Lập đề nghị anh
dọn về đây. Trong lúc vô cùng hối tiếc, anh thấy tiếc hai ông bà chủ ngôi
nhà cũ trong nửa năm trời ở cùng với họ, cuộc sống anh yên ổn biết bao.
Ngoài việc oán Giai Lập, anh còn oán cơ quan an ninh của thành phố. Bằng
vào sự tiến bộ của đất nước trong mấy năm gần đây, anh những tưởng an
ninh bảo đảm đến mức đêm ngủ không cần đóng cửa, rút cuộc nhân lúc anh
sơ hở, trộm đã vét một mẻ sạch sành sanh.
Kinh hoàng, căng thẳng, tuyệt vọng, tiếc của, cuối cùng rồi anh cũng bình
tĩnh trở lại, anh quyết định đi báo công an ngaỵ Chuyện báo tin buồn cho
Giai Lập hẵng để đến ngày mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.