ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 306

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 59

Nền nếp cuộc sống của Giai Lập vẫn như cũ. Trưa hôm đó nàng đi ăn cơm
với các bà khách cả Âu lẫn Á ở Viêm Sơn. Trong bữa ăn, các bà cao giọng
luận đàm về một phục trang mùa hè và mầu sắc năm nay ở Paris. Giai Lập
nói sôi nổi. Trong mắt mọi người, tâm trạng nàng trong sáng như tiết trời
hôm ấy, không hề gợn chút sóng gió. Chỉ có người bạn tương đối quen thuộ
- bà Phùng mới nhận ra ở nàng có cái gì khang khác. Việc của mình, bà
PHùng thường qua loa đại khái, nhưng do bản tính tọc mạch bà ta hay để ý
đến người khác. Bà Phùng nhìn Giai Lập chăm chú:
- Khí sắc bà hôm nay hơi kém.
- Thật ư? - Giai Lập đưa tay sờ má, cười một cách ung dung - Chắc là vì
mệt quá, bà ạ.
Mệt thật, nhưng vẫn phải chịu trận đến cùng. Buổi chiều nàng đưa hai bà đi
mua đồ. Từ phố Hằng Dương đến Tây Môn Đình, đoạn đường đi mất có
mấy phút đồng hồ, nhưng các bà dã bỏ cả hai tiếng đồng hồ . Trời thì nóng,
những cửa hàng có máy điều hòa nhiệt độ chưa nhiều, đi đi lại lại, chân
mới dừ, miệng khô rộp, về tới nhà, Giai Lập buông mình xuống sôfa . Quả
thật nàng mệt quá.
Cơ thể nàng được nghỉ ngơi, nhưng tâm tư nàng không một giây phút nào
yên tĩnh . "Tôi yêu một chàng trai" cái câu ấy luôn ám ảnh nàng . Trước
kia, khi đọc bài thơ "Tôi yêu một thiếu nữ" của Thiên Uy, nàng vừa bực
mình vừa buồn cười . Bây giờ, xem bài thơ của Thiên Nhu có một tình cảm
khác hẳn . Con người ta thường không sợ bị tấn công trực diện, vì có thể
ứng chiến một cách bình tĩnh, đáng sợ là bị đánh phía sau lưng, do không
đề phòng trước, cho nên dễ kinh hoàng . Một ngày sắp qua đi, Thiên Nhu
sắp đi học về, nhưng Giai Lập vẫn chưa nghĩ ra cách ứng phó thật thỏa
đáng.
Thả mình trong bồn, Giai Lập nằm ngâm kiểu Đại Nhạc . Chàng có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.