ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 39

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 8

Tiếng gõ cửa làm Giai Lập thức giấc, nhưng chưa tỉnh hẳn, nàng phải cố
gắng lắm mới mở mắt ra được . Cái rèm cửa sổ dầy, ánh sáng bên ngoài
không lọt vào được, buồng ngủ vẫn tối om, giường nằm rộng hẳn, Đại
Nhạc đã đi từ bao giờ.
Nghe có tiếng gõ cửa, tuy nàng đã trả lời, nhưng người ở không nghe thấy,
vẫn tiếp tục gõ và gọi ầm ĩ.
- Bà ơi.
- Gì vậy ? - Giai Lập sốt ruột cao giọng . Nàng không thích ai quấy nhiếu
mình trước khi dậy . Ngay cả Đại Nhạc cũng phải rón rén rời khỏi phòng
ngủ là gì ? Thiên Uy, Thiên Nhu cũng biết điều đó, người ở càng phải tôn
trọng thói quen của nàng mới phải, cớ sao dám ầm ĩ thế kia.
- Thưa bà, có điện thoại bà Phùng, bà có nhận điện thoại không ạ ?
Thật lòng, Giai Lập chả muốn nhận chút nào, nhưng với ai chứ, đối với con
người như bà Phùng càng phải cư xử cẩn trọng, bất đắc dĩ, nàng bật công
tắc điện thoại đầu giường.
- Mười một giờ rồi, vẫn còn ngủ cơ à ?
- Thế ư ? Nàng cười, vươn vai một cái, Giai Lập rút chiếc đồng hồ kim
cương trong ngăn kéo giường, chẳng may rơi xuống sàn, nàng ân hận cúi
nhặt lên . Trong ánh sáng mờ mờ, nàng miễn cưỡng nhìn thấy kim đồng hồ
chỉ mười giờ hai mươi lăm phút . Bà Phùng có thói quen khoa trương,
nhưng cũng như mọi lần, nàng không lật tẩy bà ta làm gì.
- Bà sướng thật, tôi không sao dậy muộn được, mới tinh sương lũ nhóc đã
quấy rồi, khổ thân tôi khi nào cũng thiếu ngủ.
- Con còn bé, ai cũng vậy thôi . Giai Lập cười đáp, trong bụng nghĩ thầm :
giá như không thiếu ngủ, không hiểu bà ta còn to béo đến chừng nào ?
- Là bà vẫn sướng hơn cả, con cái lớn hết rồi, còn tôi đến là khổ ! Bà Phùng
than vãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.