ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 68

- Tôi nói có điều gì không phải chăng?
Nàng lắc đầu:
- Vậy sao người lại im lặng?
Qua giọng nói, chứng tỏ chàng to gan thật, hình ảnh Đại Nhạc hiện lên đậm
nét nàng định dùng Đại Nhạc để trấn áp sự ngông cuồng của anh chàng
này.
- Tôi đang nghĩ, không hiểu giờ đây Đại Nhạc đang làm gì.
- Xin cứ yên tâm, ở Băng Cốc có lắm trò vui, người nhớ ngài vụ trưởng,
nhưng liệu giờ này ngài có nhớ gì đến người không?
Một nét phác đơn sơ gây tác động rất mạnh tới Giai Lập, tâm trạng oán
giận Đại Nhạc càng tăng thêm, khoảng cách giữa hai người càng xa nhau
hơn. Xe dừng lại trước cửa nhà Thiên Lập, nhưng chàng vẫn cứ ngồi bất
động.
- Có thể gia ân thêm cho tôi lần nữa không?
- Gì vậy? - Giai Lập băn khoăn - Mời tôi vào nhà chứ?
- Không, tôi cũng chả đến nỗi không biết điều như vậy, người cũng không
thể đáp ứng yêu cầu đó được. hơn nữa, nhà tôi rất bừa, tôi không dám mời
người vào nhà đâu. Theo phép lịch sự, người đưa tôi về nhà, tôi không thể
để người đi về một mình được.
- Anh đòi tiễn tôi?
- Tôi phải tiễn người. - Thấy Giai Lập định mở mồm, chàng nói ngay -
Người không phải tiễn tôi nữa, sau đó, tự tôi sẽ về bằng taxi.
- Làm như vậy có phải lãng phí thì giờ không? Ích gì đâu nào.
- Với người, có thể là như vậy, còn với tôi thì khác. Ở trên đời này, có gì
quý giá hơn là được ở bên cạnh người?
Tuy không phải là loại đàn bà nghe tâng bốc là phồng mũi ngay, nhưng dù
sao những lời nói trân trọng cũng khiến Giai Lập cảm tấhy mát lòng mát
dạ.
Lê Thiên Lập, nàng đã tìm thấy những gì bị đánh mất từ lâu. Đắn đo một
lúc, nàng ưng thuận.
- Chờ một tí. - Khi xe sắp nổ máy, Thiên Lập nói ngay - Bây giờ để tôi lái
xe đưa người về, người nghỉ một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.