ĐỪNG QUÊN ĐÊM NAY - Trang 70

QUỲNH DAO

Đừng Quên Đêm Nay

(Nguyên tác: Biệt Vọng Kim Tiêu)

Chương 15

Làm ra vẻ lơ đễnh, Thiên Uy đưa mắt tìm kiếm hình bóng người mà cậu
hằng ấp ủ trong lòng. Bóng những người mặc áo trắng váy đen lướt lướt
qua trước mặt, có cả người đi xe đạp, nhưng đều không phải, không thấy cô
ta đâu cả.
Trên ô tô buýt, đám áo trắng váy đen túm tụm cười nói, có giọng the thé
đến chói tai. Khỉ Ranh khẽ huých Thiên Uy:
- Này, con bé đứng kia, cậu xem thế nào?
Thiên Uy liếc qua, trề môi:
- Xấu!
- Ơ! Đôi mắt to thế kia còn chê xấu à?
- Mắt to thì hay hớm gì? Giống mắt cá vàng.
- Chả hơn ti hí mắt lươn.
Thiên Uy hiểu thằng bạn ám chỉ Tào Thục Phân, cậu không dám nói thẳng,
mà lái sang ý khác với vẻ bực dọc.
- Người Trung quốc mất gốc hết rồi, cái gì cũng thích so sánh với người
châu Âu, nào là mắt to như đầm thì đẹp, mũi cao như Tây thì sang. Thực ra,
mắt bé, mũi tẹt có gì là xấu? Miễn mình ưa là đẹp tất.
- Dù sao tớ cũng không thích người mắt ti hí - Khỉ ranh vẫn khăng khăng,
giọng nói cậu bỗng trở nên hóm hỉnh - À... có lẽ vì mắt mình bé cậu ạ. Con
người ta vẫn có cái tật là hâm mộ những gì mình không có. Như cậu chẳng
hạn, mắt cậu to, cho nên cậu có thể lên tiếng bênh vực cho người mắt bé, có
phải không hả cậu?
- Nói thực, tớ chẳng thích mắt to, tớ cảm thấy trong những cặp mắt đó có gì
tri trá - Thiên Uy cố nén nếu không, cậu sẽ đưa cả em gái mình ra làm ví dụ
mất. Thậm chí bà mẹ cũng là đối tượng chỉ trích của cậu. Mẹ lại càng quá
quắt, mí mắt hết bôi xanh lại kẻ đen. Cậu càng hiểu đó là mốt thời đại, chả
phải chỉ mẹ cậu làm thế. Nhưng người ngoài thì kệ họ, cậu chẳng thèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.