DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 95

- Tụi cò, vạc chỉ thèm ăn thịt bọn nhóc chúng em thôi. To xác như

anh, làm sao lừa dẫn được chúng đến ổ phục kích của chị Cua yếm nâu? –
Rô Cờ hỏi lại Chép còm và ngước nhìn chú với ánh mắt trong veo.

- Em mà lặn không nhanh, thằng Cò vá nó có thể mổ trúng lưng em

– Bò nói.

- Thằng ấy đã mấy lần mổ trượt em. Em lặn nhanh lắm chứ anh

tưởng! Rô Cờ phất mạnh đuôi và bất thần lặn biến xuống đáy nước đen
thẳm. Rồi bé nổi lên cũng nhanh như lúc lặn. Bé nhìn anh nuôi, nói:

- Anh đã thấy tài lặn của em chưa?

Bé quay sang Chép còm, nói giọng nũng nịu:

- Còn anh, sau khi xong việc, anh phải trả công cho em đấy.

- Em muốn trả bằng gì nào?

- Anh phải cho tất cả bọn chúng em cùng bơi với các anh đến dòng

sông lớn.

- Chuyện đó thì tất nhiên rồi. Các anh chị đang ra sức làm việc là

cốt để đưa các em đến đó.

- Dòng sông lớn đẹp lắm phải không anh? Anh kể cho em nghe đi.

- Anh sẽ kể... Nhưng anh hẹn sau khi làm xong việc. Còn bây giờ

thì khuya quá rồi. Em phải dựa lưng nghỉ vây một giấc để sáng sớm mai đủ
tỉnh táo mà vờn nhau với thằng Cò Vá...

Dặn dò Rô Cờ xong xuôi đâu đấy, Chép còm và Bò lại bơi đi tìm chọn

địa điểm phục kích.

Đêm hôm đó, Cua yếm nâu cũng không sao chợp mắt. Tạm biệt các bạn

xong, cô bò về hang. Trong hang, mẹ cô đang ngủ. Bà Cua yếm đen nằm
mình lệch về một bên, vì bà chỉ còn một càng và bốn chân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.