DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 93

Vừng trăng mười ba sáng quắc treo cao giưuã bầu trời xanh thẳm. Bầu trời
lấm tấm sao, giống cái thớt gỗ nghiến dính vẩy cá.

Ánht trăng chan đầy mặt ao. Đang bơi, Chép còm bỗng ra hiệu cho Bò

dừng lại, nghiêng đầu lắng tai nghe ngóng rồi nói:

- Hình như có tiếng các bé reo cười ở phía gốc sung.

Cả hai liền ngoặt đuôi, quạt mạnh vây nhằm hướng gốc sung bơi đến.

Giữa quầng đen thẫm của tán lá sung in xuống mặt ao, có một mảnh ánh

trăng. Nước trăng xao động dập dờn. Khoảng một chục bé Mài Mại, Rô Cờ,
Đòng Đong, Xin Xít đang reo đùa múa lượn trong vũng trăng. Trên vây, vẩy
các bé dính đầy trắng. Các bé đang chơi trò chuyền bông. Bóng là một quả
sung chín nổi bập bềnh. Quả sung cũng dính đầy trăng. Chúng vừa chuyền
vừa gậm quả bóng. Chuyền một lúc quả bóng biến mất, chúng lại tìm một
quả khác chơi chuyền.

Bò và Chép còm từ trong quầng tối bơi ra. Một bé cân cấn trông thấy,

liền lấy đuôi đập lưng, còn bé Rô Cờ đang còn mải gậm bóng:

- Kìa, kìa, anh nuôi đằng ấy...

Rô Cờ vội nhả quả sung, đầu quay bốn phía, rối rít hỏi:

- Đâu? Đâu?

- Chào các em! – Các em chơi vui quá, cho bọn anh chơi với nào!

Các bé liền quây lấy Bò và Chép còm, níu đuôi, níu vây tíu tít mời:

- Các anh chơi với chúng em thật nhé! Chơi chuyền bóng vui lắm!

Bò há cái miệng rộng đến mang tai, cười nói:

- Anh chỉ sợ chưa kịp chuyền thì bóng đã rơi tọt vào bụng.

Các bé ngoặc vây vào nhau cười như nắc nẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.