ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 117

“Được”, cô đáp bừa. “Tôi hứa.”
Một tia sáng nóng rực lóe lên trong mắt anh. “Muốn thử không?”
Bàn tay cô độ nhiên tê liệt làm mấy cây kéo tuột ra và rơi xuống

giường. Có, cô đã muốn nói thế, chúng ta hãy thử ngay bây giờ đi.

Nhưng cô không thể thốt nên lời. Sự im lặng càng trở nên nặng nề

hơn.

Anh chớp mắt. “Xin lỗi, hãy quên điều tôi vừa nói đi.”
Anh ngồi xuống giường. Cô nhìn chằm chằm vào tấm lưng rộng lớn,

vào mái tóc dày, rối bù, ướt nước màu vàng sẫm mà cô luôn mơ ước được
luồn tay vào đó. Cô rất muốn được quan tâm và chăm chút cho anh. Chỉ vài
điều anh ủi, nhỏ nhoi, dù không đáng kể.

“Connor. Hãy để tôi làm chuyện này”, cô nài nỉ. “Hãy để tôi sửa sang

tóc cho anh.”

Anh ngập ngừng và thở dài. “Ôi, chết tiệt.”
“Tuyệt vời.” Erin vội vã hành động, tập hợp kéo, dầu gội, dầu dưỡng,

xô đựng đá bằng nhựa và lược. Cô hất tung đôi giày ở chân, đá mạnh cửa
phòng tắm ra. “Vào đây nào. Chúng ta sẽ bắt đầu ngay.”

Anh đứng đợi ở cửa trong khi cô xả nước ấm vào bồn tắm. Cô gấp

một cái khăn tắm, phủ lên thành bồn bằng sứ để không làm lạnh lưng anh.

“Tôi có thể tự làm được.” Giọng anh căng thẳng. “Chỉ cần bảo tôi phải

làm như thế nào.”

“Không, tôi muốn làm”, cô rối rít. “Cởi áo thun ra, nó sẽ bị ướt đấy.”
Anh do dự lâu tới nỗi có ngước lên nhìn anh, khó hiểu.
Khuôn mặt anh căng thẳng, khổ sở. Anh đang túm chặt mép áo hệt

như một cậu bé nhút nhát.

Cô vuốt phẳng cái khăn tắm. “Connor, có chuyện gì thế?”
Anh không thể nhìn vào mắt cô. “Bây giờ trông tôi không được ổn

lắm. Các vết sẹo. Chúng, ừm... trông rất kinh khủng.”

Chúa kính mến, mỉa mai làm sao. Anh không tự tin về cơ thể mình. Cô

che giấu những giọt nước mắt sắp sửa rơi xuống bằng một nụ cười gượng
gạo.

Cô bước anh về phía anh, chộp lấy mép áo và kéo ngược lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.