ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 118

Anh túm chặt tay cô. “Erin, tôi...”
“Suỵt”, cô dỗ dành. “Giơ tay lên nào.”
Anh để cô cởi áo ra. Hơi thở của cô nghẹn lại trong phổi. Anh đẹp một

cách đáng kinh ngạc. Không chút mỡ thừa, nở nang và gân guốc hệt một
chú ngựa đua, các cơ bắp của anh săn chắc, dẻo dai, từng đường viện sắc
mịn nổi rõ dưới lớp da vàng mịn màng của anh. Các vết bỏng chằng chịt ở
vùng xương sườn, vai trái, cánh tay và bàn tay anh. Nó khiến cô ớn lạnh
nhận ra anh đã gần với cái chết thế nào. “Chúa ơi, Connor”, cô thì thầm.

“Tôi đã nói rồi.” Giọng anh nhạt nhẽo. “Ghê tởm quá hả?”
Cô lướt tay ngang qua vai anh. Anh né xa ra.
“Tôi xin lỗi. Vẫn còn đau à?” Cô lo lắng.
Anh lắc đầu. Anh vẫn không dám nhìn vào mắt cô.
Cô muốn ghi nhớ từng chỗ lồi lõm bằng tay và bằng miệng. Vết sẹo

làm tăng vẻ đẹp nam tính của anh, chứ không phải cay đắng.

Cô có thể rướn người tới và đặt môi lên vòm ngực cứng rắn của anh

ngay lúc này. Cô loạng choạng lùi lại một bước. “Ngồi vào bồn và ngả đầu
ra sau.” Giọng cô run run.

Anh làm theo, ngả đầu ra sau, duỗi dài chân về phía trước. Cô bước

vào bồn, ngồi lên thành, cạnh anh.

“Trước tiên tôi sẽ gội đầu cho anh”, cô nói với anh.
Anh rướn mày. “Tôi vừa gội xong mà.”
“Không phải với dầu gội của tôi.” Cô nhấc cái xô đá lên, từ từ dội

nước ấm lên tóc anh. “Ngả ra sau nữa đi, tôi có thể giữ được đầu anh trong
tay tôi.”

Cô cẩn thận vắt khô tóc anh, đứng lên. “Đã đến lúc chải đầu và cắt

tóc”, cô thông báo. “Phiền anh ngồi lên thành bồn nào.”

Anh nhăn nhó. “Nhất định phải làm à?”
“Anh đã chịu đựng đến bây giờ rồi, đừng quá xúc động khi sắp kết

thúc như thế chứ.”

Anh nhấc người lên. “Em không định biến tôi thành một con chó bông

chứ hả?” Anh cằn nhằn. “Nó đủ dài để buộc túm đuôi ngựa. Vì Chúa,
chúng dài như nhau. Hơn nữa, nó khiến tôi phát điên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.