ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 371

“Thay đổi không khí”, anh lặp lại.
“Phải, đã đến lúc”, cô ấp úng. “Em phải tiếp tục công việc của mình.

Cindy và mẹ đã ổn rồi, nên em rảnh rỗi để… để…”

“Để đi”, anh nói nốt. “May là anh đến kịp. Anh có thể hoàn toàn

không gặp được em.”

“Ồ không”, cô vội vàng. “Em định gọi cho anh trước khi đi.”
“Chỉ để tạm biệt à?”, anh gay gắt.
Anh dừng xe trước một căn nhà hai tầng màu trắng với hàng hiên rộng

được bao quanh bởi các khóm hoa hồng và hoa cẩm tú cầu.

“Chúng ta đang ở đâu đây?”, cô hỏi.
Anh lặng lẽ nhìn cô hồi lâu. “Nhà anh.”
Ánh mắt cô trượt khỏi anh. “Ồ. Nó, ờ, rất đẹp.”
“Vào nhà đi”, anh nói.
Cô theo anh ngang qua bãi cỏ tươi tốt, xanh mướt, lén nhìn xung

quanh khi bước vào trong.

Căn nhà rất giản dị và gọn gàng. Nội thất tương phản nhau nhưng với

gam màu ấm áp. Sàn lát gỗ, một tấm thảm nâu đỏ trải trước chiếc sô pha
dài màu xanh hải quân. Một lò sưởi. Hệ thống loa và âm thanh đời mới
nhất. Vài bức tranh được treo cẩn thận trên tường, đa số là tranh phong
cảnh được vẽ bằng chì.

“Vào bếp đi”, anh mời mọc. “Mẹ em bảo em chưa ăn uống gì. Anh

làm bữa trưa cho em nhé.”

“Không cần đâu, cảm ơn anh”, cô đáp.
“Vậy uống chút gì nhé? Anh có ít bia trong tủ. Hay trà lạnh?”
“Em thích bia hơn.”
Connor lấy ra hai chai bia từ tủ lạnh. Anh bật nắp bằng cái móc khóa,

lấy cốc cho cô từ trên giá. Kéo ghế cho cô. Lần đầu tiên cô bỏ qua nỗi lo
lắng của riêng minh và chú ý thấy nét mặt anh rất căng thẳng.

Anh ngồi đối diện với cô. “Sao em không gọi điên cho anh, Erin?”
Câu hỏi lơ lửng giữa hai người, nặng nề và quan trọng. Cô rót đầy cốc

bia, nhìn chằm chằm vào nó và nói với anh một sự thật đơn giản. “Em cảm
thấy rất tồi tệ”, cô nói. “Vì đã không tin tưởng anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.