ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 364

5.

Khoảng hai mươi lăm phút sau khi Ma-ri-na đánh điện thì bọn Đức xuất

hiện ngay trong khu vực họ. Từ cửa sổ tầng bốn, Van-te trông rõ chiếc xe
tải để trần phóng đến và khoảng mười lăm tên giét-ta-pô, súng tiểu liên cực
nhanh trong tay, ào ào nhảy xuống. “Lạ thật, hình như chúng chưa biết đích
xác ngôi nhà này”-Van-te thầm nghĩ. Anh không hiểu được rằng, bọn giét-
ta-pô không còn đủ thời gian để xác định rõ hơn vị trí nữa. Chúng đã săn
đài này từ lâu nhưng chúng cũng không ngờ là hôm nay nó lại lên tiếng
ngay ở đây và trong giờ bất ngờ này. Vì khác hẳn với chu kỳ hoạt động
trước đây của nó.

Van-te liếc nhanh nhìn Ma-ri-na. Chị đang cúi gập mình trên máy, một

tay cầm bản mã số, một tay gõ đều đều ma-níp. Khuôn mặt chị trắng bệch
khác thường tựa như phủ một lớp phấn mỏng.

“Chỉ cần cô ấy chuyển kịp”,-anh nghĩ nhanh và chạy ra sau cầu thang

gác.

Một số tên giét-ta-tô đang gọi nhau dưới nhà, chạy lên tầng một, gót ủng

khua vang. Một tên sĩ quan đang cúi mình chạy lên gác. Hắn xua tay cầm
khẩu súng lục, miệng luôn thúc giục bọn tay chân. Cùng với bọn này còn
có hai tên mật thám bận thường phục vẫn rình mờ ở đây, chạy theo. Cả ngôi
nhà hầu như chết lặng, chỉ nghe có tiếng ủng chạy rầm rập và tiếng thét lí
nhí.

“Chúng lên đến chỗ cầu thang thứ hai, mình sẽ bắn”,-Van-te thầm suy

tính. Mỗi thớ thịt của anh đều căng lêng, dần dật và sống lưng ớn lạnh. Tay
anh sờ phải báng khẩu súng lục âm ấm, anh thấy yên tâm hơn. Bọn Đức
càng chạy lên gần cầu thang gác hai, Van-te càng cảm thấy bình tĩnh tựa
như anh không hề biết. Anh chẳng còn cách nào khác và cũng không cần
biết gì hơn ngoài ý nghĩ, trận đánh nầy anh sẽ thắng và sẽ chóng kết thúc.
Nhưng anh cũng không thể hình dung và không thể chấp nhận được ý nghĩ
là anh sẽ chết, sẽ hi sinh ở đây, ở cái cầu thang gác của ngôi nhà xa lạ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.