ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 160

Sau rừng bạch dương lại đến một dải rừng thông sẫm mờ hơi sương, khi

trời sáng hẳn và cây cối đã mất đi vẻ bí hiểm của nó bỗng vang lên tiếng nổ
trầm trầm ở đâu đó phía sau họ. Va-xi-li quay lại và chưa kịp định hướng
thì vang lên hai tiếng nổ tiếp nhau.

-Bom?.. Bom của chúng ta?
Đra-tun nhìn bầu trời bạc trắng ban mai, lắc đầu.
-Chẳng nghe có tiếng máy bay gì cả.
-Bắn súng lớn chăng?-Pết-ca lại khẽ hỏi.
-Không giống tiếng súng lớn.
-Vậy thì tiếng gì?
-Phải nhìn thì mới xác định được. Nhưng đứng ở đây thì chả thấy gì cả.
-Sắp tới một ngọn đồi, có thể thấy rõ thị trấn Xtơ-ru-ga Đỏ được. Cháu

với bố thường đến vùng này đi câu mà. Sau đồi là một cái hồ lớn. Trại hè
thiếu niên vẫn hay đóng ở đấy. Đứng ở trên đỉnh có thể trông rõ tất cả.

-Im lặng!-Đra-tun dừng lại.
Anh không thích cái khu đồi họ vừa đến, vì nó trống trải và nếu có bất

trắc, nguy hiểm thì không biết trốn vào đâu, chỉ có một cách duy nhất là
ngâm mình dưới hồ. Phải tắm mình trong nước bùn đặc quánh kia thì anh
không hề muốn tý nào. Anh linh cảm thấy hình như có một mối nguy hiểm
gì đó quanh khu vực trống trải này nhưng là cái gì thì chưa xác định được.
Tuy nhiên, linh cảm thường không đánh lừa anh.

-Chú Va-xi-li, trông kìa… Con sếu,-Pết-ca lai khẽ thở dài chỉ sang phía

bờ hồ.

Con sếu cách họ không xa lắm. Nó đang lặng lẽ và có vẻ lười nhác đứng

im trong nước, chờ mồi. Nhưng bỗng nhiên chú chim cao cẳng đó ngếch
mỏ, vẻ thận trọng và kêu lên. Ngay lúc ấy, từ trong bụi lác, cô bạn sếu cái
của nó xuất hiện. Chúng kéo nhau chạy một quãng và sải cánh bay lên. Vừa
bay vừa kêu, chúng đảo một vòng hẹp trên hồ rồi bay thẳng.

-Chúng mình làm nó sợ,-Pết-ca nói.
-Loài chim thông minh thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.