ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 181

cần và đưa mắt kiểm tra từng người một. Họ chia ra làm hai tổ, tiến về phía
ngôi nhà được xác định hình thành một vòng vây bán nguyệt.

Tê-lê-va-rốp và trung úy đi thẳng đến ngồi nhà đã được trinh sát kỹ. Một

ngôi nhà bình thường cũ kỹ, hiền lanh, có ba cửa sổ trông ra mặt đường.
Theo điều tra ban đầu của trung úy, thì người thuê căn nhà này là một phụ
nữ trẻ sơ tán từ Vi-nhi-út tới.

Trung úy gõ từng chập ba tiếng một vào cửa. Lát sau nghe có tiếng đàn

bà hỏi vọng ra, giọng ngái ngủ, lo lắng:

-Ai đấy? Ai ngoài ấy đấy?
-Mở cửa hộ, tôi đến gặp cô Liu-da, trung úy lên tiếng.
-Đợi cho chút xíu.
Tiếng then cài lách cách rồi tiếng xích loảng xoảng, tiếp đến tiếng cửa

cót két mở ra. Trung úy lách ngay vào phòng ngoài và bấm đèn pin. Trước
mặt anh là một bà già, gầy, thấp, vai choàng chiếc khăn vải lanh. Bị chói
mắt, bà ta đưa tay lên che mặt.

-Cô Liu-da có ở nhà không?-trung úy hỏi.
-Đang ngủ. Hôm qua toàn đường phố đi đào hào chống tăng. Tôi cũng

không được trừ. Cầu cho trời tru đất diệt thằng Hit-le đi.-Anh là gì với Liu-
da đấy?

Nhưng khi thấy thêm mấy chiến sĩ cầm tiểu liên đi vào, bà già cụt hứng,

im bặt. Trung úy và Tê-lê-va-rốp đề nghị bà già dẫn họ vào phòng Liu-da.

-Phòng cô ấy ở đâu?-Trung úy hỏi.
-Đây thôi,-bà già đáp và chỉ vào cánh cửa ngay trước mặt vẻ sợ hãi nhìn

mấy người khách lạ lùng.

-Cô ấy ở một mình à?-Tê-lê-va-rốp hỏi.
-Từ tối đến giờ thì chỉ có một mình…
Bà già làm dấu thánh.
Trung úy định gõ cửa nhưng một cô gái đã xuất hiện khá đột ngột. Dáng

người cân đối, tầm thước, làn tóc vàng sáng buông xuống đôi vai trần. Cô
mặc chiếc áo ngủ xa tanh màu trắng, hai khuy dưới không cài để hở cặp đùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.