ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 276

2.

Ít hôm sau, vào lúc tối, khi bóng hoàng hôn nặng nề bao phủ khu rừng,

đại úy Liu-sen-cô, Mi-cla-sốp và hai người khác là tiểu đoàn trưởng, đại
đội trưởng cùng đi ra khỏi căn hầm chỉ huy.

Con đường nhỏ xuyên qua rừng chạy về hướng tây. Trời càng tối càng

thấy lạnh, mùa đông chưa chịu đầu hàng, những vũng nước phủ lớp băng
mỏng vỡ ra kêu lạo xạo dưới đế ủng bộ đội. Bầu trời sáng dần lên dưới ánh
trăng lơ lửng tròn vành vạnh như một quả cầu vàng úa, hắt ra xung quanh
thứ ánh sáng dìu dịu. Họ yên lặng đi theo lối đường rừng ngoằn ngoèo,
ngang qua thê đội hai, tới vị trí chỉ huy của tiểu đoàn. Từ xa những người
lính gác đã nhận ra chỉ huy của mình, nhưng họ vẫn dõng dạc hô khẩu lệnh
và hỏi mật khẩu.

Hầm chỉ huy của tiểu đoàn hơi chật chội, nhưng có vẻ ấm áp và tiện lợi.

Cô nữ chiến sĩ thông tin tóc trắng màu bạch kim, trẻ măng đang ngồi bên
bếp lò dã chiến rực hồng. Thấy người lạ xuất hiện, cô vội đứng bật dậy, liếc
nhanh nhìn Liu-sen-cô và lãnh đạm ngó sang Mi-cla-sốp lúc ấy đang mặc
bộ quân phục lính trơn đã nhàu nát. Song cô có vẻ ngạc nhận thấy vẻ tôn
trọng khó hiểu của tiểu đoàn trưởng và người đại úy lạ mặt đối với anh ta
nên hơi nhún vai vẻ khó xử.

-Đồng chí gọi Rô-cô-tốp lên chưa?-Tiểu đoàn trưởng vừa cởi áo ca-pốt

vừa hỏi.

-Báo cáo thượng úy, anh ấy đã có mặt ở đây, một quân nhân đứng tuổi

mang quân hàm trung úy trả lời, rồi tự giới thiệu với Liu-sen-cô-trung úy
Khơ-rô-mốp, chính trị viên tiểu đoàn.

Ở chỗ anh ấy thế nào?-Tiểu đoàn trưởng hỏi thêm.
vẫn yên ổn, tự anh ấy sẽ báo cáo thêm.-Giọng chính trị viên nhẹ nhành

trầm trầm và khi nói anh vẫn phân biệt nguyên âm “O” không có trọng âm
với âm “A”. Bọn Đức lại vừa tung truyền đơn sang đấy.

-Tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.