ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 41

vẫn vô tình hững hờ tuôn chảy và khi hứng lên anh cất tiếng nói chuyện
thực sự với nó. Còn những lúc buồn thì anh chỉ ngồi im nhìn nó suy nghĩ
như muốn tìm xe nó phát sinh từ đâu. Cả những lúc nhớ vợ, nhớ con anh
cũng thường ra ngồi bên dòng suối nhỏ này một mình.

Nhưng hôm nay anh không còn thì giờ nghĩ đến nó. Anh đang rất vội, rất

nóng lòng về đơn vị. Anh chỉ phả nước lên mặt, uống vội vài ngụm nhỏ và
lội qua đi tiếp. Rảo bước đến cuối dãy nhà đại đội, anh rẽ về phía trung đội
của mình.

Trung úy Kha-tren-cô ngồi trên chiếc áo mưa trải dưới gốc thông và

đang tập trung tính toán, ghi chép gì đó vào quyển vở học sinh. Cổ áo quân
phục mở phanh để lộ chiếc cổ sơ-mi trắng đã cũ. Khuôn mặt rám nắng lởm
chởm râu lộ vẻ đăm chiêu, cặp lông mày nhíu lại làm chiếc mũi như dài
thêm ra. Trung đội trưởng lơ đãng nghe trung sĩ I-go báo cáo vừa dứt liền
hỏi ngay:

-Cậu có giỏi toán không?
-Không giỏi lắm đâu.-Mi-cla-sốp nhún vai.-Các bài toán kiểm tra thường

chỉ được ba hoặc bốn, và lại, tốt nghiệp lớp mười từ lâu rồi, còn làm sao
nhớ được…

-Thôi được, cứ ngồi xuống đây. Hai chúng mình cùng cố tính toán xem.
-Đơn vị cậu thì vẫn không sao, nhưng trung đội bạn thì lại thiệt hại đấy.-

Kha-tren-cô kể lại vụ ném bom và cho biết bọn địch áp dụng chiến thuật bổ
nhào.

-Phải tính toán đúng các quy tắc để vít cổ kẻ địch xuống.-Mi-cla-sốp nói.
-Vấn đề không phải chỉ ở chỗ tính toán đúng… Vấn đề là ở chỗ… kỹ

thuật của chúng ta. Cậu biết rõ rồi đấy.-Giọng trung đội trưởng gần lại, căm
giận.

Mi-cla-sốp ngạc nhiên nhìn người chỉ huy của mình, mới một tuần trước

đây còn rất tự hào về trang bị kỹ thuật cả đơn vị và rất vui… Thế mà giờ
đây bỗng dưng lại nói như vậy!

-Tôi chưa hiểu rõ ý anh đấy,-Mi-cla-sốp ngạc nhiên thật sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.