DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 313

một nụ cười, sẽ cung cấp cho tôi một chìa khóa, một mã số bất ngờ để
đọc vẻ mặt hay dáng đi của cô, khiến chúng lập tức trở nên tầm thường.
Điều đó là có thể vì từ trước tới nay trong đời, tôi chỉ gặp những cô gái
gợi cảm như thế vào những ngày tôi đi cùng một người nghiêm nghị
mà dù có bịa ra trăm phương ngàn cớ, tôi vẫn không sao rời ra nửa
bước. Mấy năm sau cái năm tôi đến Balbec lần đầu tiên, một hôm, đang
cùng một ông bạn của cha tôi dạo phố Paris bằng xe ngựa, tôi thoáng
thấy một bóng phụ nữ rảo bước trong đêm. Tôi chợt nghĩ thật điên rồ
nếu chỉ vì giữ phép tắc mà để mất phần hạnh phúc của mình trong cuộc
đời mà ta hẳn chỉ được sống có một lần, và thế là tôi nhảy xuống đất
không một lời xin lỗi. Tôi rượt theo người đàn bà không quen, mất dấu
nàng ở giao điểm của hai phố, tìm lại được ở con phố thứ ba và cuối
cùng thấy mình hổn hà hổn hển dưới chân một cột đèn đường, ngây ra
trước cái bà già Verdurin mà ở đâu tôi cũng muốn lánh mặt; và bà ta
sung sướng và ngạc nhiên kêu lên: “Ôi! Cậu thật đáng yêu biết bao!
Chạy cả một quãng đường để chào tôi một câu!”

Năm ấy, ở Balbec, trong những trường hợp gặp gỡ như vậy, tôi

thường viện cớ đau đầu dữ dội, xin bà tôi và Madame de Villeparisis để
tôi đi bộ về nhà một mình, cam đoan rằng đó là cách tốt nhất. Hai bà
không chịu để cho tôi xuống xe. Và tôi đành bổ sung thêm người đẹp
ấy (khó tìm lại hơn cả một di tích lịch sử bởi nàng vừa cơ động vừa
khuyết danh) vào bộ sưu tập những giai nhân mà tôi tự hứa với mình sẽ
tìm cách gặp mặt đối mặt. Tuy nhiên có một nàng xuất hiện trở lại dưới
mắt tôi trong những điều kiện khiến tôi nghĩ có thể làm quen với nàng
như mình muốn. Đó là một cô gái nuôi bò sữa từ một trang trại mang
kem đến cho khách sạn. Tôi nghĩ nàng cũng nhận ra tôi; quả vậy, nàng
nhìn tôi với một vẻ chăm chú chắc hẳn vì ngạc nhiên thấy tôi chăm chú
nhìn nàng. Ngày hôm sau, tôi ngủ cả buổi sáng; gần trưa, khi Françoise
đến mở rèm cửa, bác trao cho tôi một lá thư gửi ở quầy lễ tân khách sạn
nhờ chuyển cho tôi. Tôi không quen ai ở Balbec. Tôi chắc chắn đây là
thư của cô nàng bán sữa. Hỡi ôi, đó chỉ là thư của Bergotte, nhân đi
qua, ông định ghé thăm tôi nhưng biết tôi còn ngủ, đã để lại mấy lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.