DƯỚI NẮNG TRỜI CHÂU ÂU - Trang 125

Hay lỗi tại mùa thu

Đưa chúng mình cách xa?”

Từ Khải hoàn môn, chúng tôi đi theo con đường dẫn về tháp Eiffel. Trên

đường đi, tôi hỏi Mắm Tôm: “ Đố anh biết tại sao tháp lại có tên là Eiffel?”
Anh chàng nhìn tôi rồi buông một câu mà không buồn suy nghĩ: “Anh
không biết!”. Thế là tôi thao thao: “Này nhé, tháp Eiffel được lấy tên từ
người kỹ sư Gustave Eiffel bởi ông là người đã phát minh ra ý tưởng này,
nhưng người biến ý tưởng này thành hiện thực lại là một người khác. Dẫu
vậy người ta vẫn biết ơn người đã sáng lập ra công trình này và đặt luôn tên
ông thành tên tháp.” Mắm Tôm sau khi nghe tôi “thuyết trình” xong quay
sang tôi hỏi: “Em đọc khi nào và đọc ở đâu thế?” “Hi hi, đọc trên tàu hôm
qua khi anh ngủ và đọc trong cuốn sách du lịch anh mua đấy.”

Khi đặt chân mình bên cạnh tháp, lòng tôi mang một cảm giác rất bồi

hồi. Xung quanh là khách du lịch với đủ mọi màu da, những đôi tình nhân
tay trong tay lặng lẽ trao cho nhau những nụ hôn nồng ấm. Tôi chọn cho
mình một góc khuất, đứng ở đó và nguyện cầu cho mình, cho tất cả những
người trên thế gian này sẽ yêu và được yêu. Vì suy cho cùng thì, như Trịnh
Công Sơn nói “cuộc sống không thể thiếu tình yêu”, vì đó là thứ làm cho ta
hạnh phúc nhất mà cũng đau khổ nhất. Bất chợt tôi nhớ tới mối tình mong
manh như gió thoảng đã qua của mình để rồi nhận ra rằng hình như mình
vẫn còn đang giữ một tình yêu không có thực.

Dòng cảm xúc trôi theo những bước chân đưa tôi tới Notre Dame, ánh

nắng chiếu vàng óng hắt lên tháp đôi. Trong khi Mắm Tôm mải mê chụp
ảnh, tôi chăm chú đứng nhìn dòng người qua lại, các lớp người từ trẻ đến
già, từ Á đến Âu nô đùa, thư giãn, ngắm nhìn những trò thú vị trên cầu. Trẻ
em thì cho chim ăn, những đàn bồ câu bay phấp phới giữa bầu trời. Tự
nhiên tôi nhớ tới tuổi thơ của mình, nhớ tới tuổi thơ của những em nhỏ ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.