ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 125

tường thành bất khả xâm phạm, chứ triều đình lấy quân đâu rải khắp biên
thùy dài tới cả ngàn dặm này. Nghĩ vậy, ông tự tay rót thêm rượu vào bát
cho hai vị đầu mục và hỏi:

- Các ông có biết đây là rượu gì không?

- Ngự tửu vua ban cho mà, - Hà Khuất đáp.

Quốc Tuấn cười:

- Đúng là rượu vua ban, nhưng nó là loại kim cúc thượng hạng đấy.

Rượu này hạ thổ tới cả chục năm rồi.

Hai trại chủ xuýt xoa cảm động. Thực ra đây là rượu vua ban riêng

cho Quốc Tuấn, nhưng tính ông nghiêm cẩn, trong quân doanh không bao
giờ ông uống rượu. Lại nhân việc nhà vua dặn phải: “Vỗ về các trại chủ
người Man”, thế là ông nghĩ ra bữa tiệc này. Và còn vì có nậm rượu làm cái
cớ để họ thấy họ được vua yêu trọng. Khi biết họ đã thực lòng, Quốc Tuấn
liền hỏi:

- Các ông có làm cách nào cử được người sang nước Đại Lý thăm dò

rồi lại trở về an toàn không?

Cả hai viên trại chủ cùng cười và đáp:

- Việc ấy dễ thôi mà, dân tôi ngày nào chẳng sang bên đó mua bán.

Bên nó có hỏi han gì đâu. Ông tướng cần gì cứ sai bảo.

- Nhưng ta muốn vào tận Thiện Xiển để dò thăm, liệu có được không?

- Được chớ, mình muốn tới đâu mà chẳng được. Dân tôi nom cũng

hao hao dân nó. Dân tôi cũng biết nói cả tiếng của nó nữa đấy. Triều đình
cần gì, ông tướng cứ sai bảo. Nếu lo người khác không làm được thì chúng
tôi đi cũng được. Sợ gì mấy cái dân Thoán dân Bặc ấy.

- Vậy thời mai ta sẽ nói điều ta cần, để các ông tìm người tới đây ta

trao việc.

- Được thôi mà, ông tướng muốn sai việc gì cũng có người làm ngay.

- Nhưng có phải ông tướng nhờ làm việc này cho hoàng thượng ở

Thăng Long không? - Hà Bổng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.