ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 123

- Tướng của triều đình giỏi thật. Chúng tôi sẽ học mưu của ông, - chủ

trại Hà Khuất nói.

Chủ, khách đang say sưa bàn kế đánh giặc thì viên đô tướng vào bẩm:

-Tiệc đã bày xong, xin chủ tướng mời khách.

Quốc Tuấn liền đứng dậy, vòng tay nói:

- Hoàng thượng sai ta lên trấn biên thùy, nhưng phải qua Quy Hóa để

bàn bạc với các ông kế sách đánh giặc khi nó vào xâm phạm cõi bờ ta. Và
hoàng thượng cũng sai ta phải thay người mời rượu các ông để kết tình giữa
triều đình với các trại chủ và dân chúng vùng biên trấn.

Hai viên chủ trại xúc động không nói được thành lời cứ líu ríu hai

chữ: “Cảm tạ! Cảm tạ!”.

Quốc Tuấn dẫn hai người vào tiệc rượu.

Vừa trông thấy mâm cỗ bày đẹp đến hoa cả mắt, mùi thơm bốc lên

với đủ các hương vị mà các đầu mục ở đây dù giàu có nhưng quả là lần đầu
tiên được nhìn thấy một thứ cỗ bàn sang quý đến lạ thường.

Quốc Tuấn lấy ra một nậm rượu hình bẹt như một củ hành, men nậm

màu ngọc bích, nút đậy kín có dán giấy niêm phong với hai chữ “ngự tửu”
là loại rượu chuyên dành cho vua uống.

Tướng quân đặt nậm rượu trước hai vị trại chủ nói:

- Đây là rượu ngự ban. Hoàng thượng sai ta đem lên thết các ông.

Hai viên trại chủ nhìn rõ dấu niêm phong có hai chữ “ngự tửu” lại

nghe nói hoàng thượng sai đem lên thết hai vị. Hai người rưng rưng cảm
động cùng đứng lên vái chiếc nậm ba vái.

Hai tay Quốc Tuấn bưng nậm rượu trao cho Hà Bổng và nói:

- Trại chủ là người lớn tuổi nhất ở đây, xin ông mở nút.

Hà Bổng liền đáp:

- Tướng quân là mệnh quan của triều đình, xin tướng quân cứ tự tiện.

Quốc Tuấn nói hết sức nghiêm trang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.