ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 215

Mông Cổ trở nên vô dụng. Mà quân Mông Cổ một khi đã rời khỏi lưng
ngựa coi như một thứ đồ bỏ. Và ta chỉ đánh nhau với chúng vào mùa mưa,
mùa ngập úng, lũ lụt. Mùa đó, ngựa Mông Cổ không có cỏ sạch mà ăn,
không có nước sạch mà uống, cỏ tươi ngập nước, mùa lũ nước sông đục
ngầu, ngựa uống vào chỉ đi ỉa chảy mà chết. Còn thời tiết mùa mưa vừa
nóng vừa ẩm, người phương bắc sẽ không chịu nổi bởi nó làm cho thân thể
họ đau nhừ, mỏi mệt rồi mắc các bệnh thời khí khiến quân không còn sức
chiến đấu nữa. Khi ấy, giặc co cụm lại giữa bốn bề mênh mông nước thì
chính chúng lại là mồi ngon của quân ta.

Tâu, nhưng dụ được địch vào kế của ta không dễ. Vì dưới trướng Hốt-

tất-liệt đều là những tướng bách chiến bách thắng, lại mai đây khi người
Nguyên đã bình xong Trung Hoa thì tiềm lực của nó lớn lắm, sức mạnh của
quân nó cũng lớn lắm. Khi ấy nó không chỉ là quân Mông Cổ thuần dương,
cực dương mà nó sẽ có những đội quân nô lệ thuần người Hán với cách
đánh rất giống ta. Nó cũng có quân thủy và các mưu sĩ Trung Hoa làm tay
sai cho nó vừa thâm hiểm vừa hiểu ta. Cho nên con đường đối phó với giặc
sau này là muôn khó. Những đạo quân với khí giới và sức tinh nhanh thiện
chiến như của ta hiện nay, chưa thể là lực lượng bảo vệ vững chắc giang
sơn được, xin bệ hạ sớm trù liệu.

Nghe Quốc Tuấn nói ai cũng thấy sự lý giải và cả sự lo lắng của Quốc

Tuấn là có lý. Các tướng trẻ dường như hiểu được Quốc Tuấn, còn các
tướng già, các bậc trưởng lão lại kỳ vọng nhiều hơn ở Quốc Tuấn.

Thái sư Trần Thủ Độ với vẻ hài lòng, ông nói:

- Ta nghĩ đây mới chỉ là đoạn giáo đầu trong trước tác về binh pháp

của cháu. Cháu phải sớm hoàn thành trước tác đi, hẳn là nhờ vào binh pháp
này mà quân ta đủ sức kháng giặc chăng. Cháu đúng là một trí tướng, sự
biến thông của cháu đã hé lộ. Riêng một việc cháu lấy thời tiết, khí hậu và
cả thời gian như là một đội quân tham chiến, thực ta chưa nghĩ tới. Phần ta
coi như một thứ đồ bỏ. Nhưng ta hy vọng nhất định các cháu sẽ giữ được
mảnh giang sơn gấm vóc này, mà mỗi cọng cỏ, mỗi viên sỏi đều thấm đẫm
máu xương của tổ tiên bao đời nay. Để mất nó dù chỉ một tấc núi một thước
sông đều là trọng tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.