ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 68

Nghe viên Đông hải đô tổng quản tâu báo các việc rành rõ, vua Thái

tông tự vấn: Ta được coi là một ông vua thương dân, gần dân lăn lóc việc
nước việc dân không nề hà quản ngại, thế mà đi đến đâu cũng thấy dấu tích
các vị khai cơ mở nghiệp của nhà Lý. Mà sao tận bây giờ ta mới tới vùng
này, thật đáng trách lắm thay.

Vua lại hỏi:

- Dân trong trang ấp Vân Đồn này có sùng đạo lắm không? Khách

thương lái của các tàu thuyền nước ngoài họ có lui tới chiêm bái không?

- Tâu bệ hạ, dân trong vùng này sùng Phật lắm ạ. Kể cả binh lính, cả

thần cũng rất sùng Phật.

Tâu, dân sùng Phật còn vì một nhẽ, con em trong trang ấp từ bảy tám

tuổi trở lên đều vào học chữ trong chùa cả. Tâu, thiền sư đích thân dạy trẻ.
Rồi trong trang ấp có ai ốm đau bệnh tật lại cũng chạy đến chùa xin thuốc,
thành thử người dân không chỉ cầu Phật, cần Phật mà còn cần cả sư nữa.

Tâu, còn đối với thương khách ngoại quốc, những nước cùng theo đạo

Phật như người Tàu, người Chân Lạp, người Tiêm La… họ cũng lễ Phật
như người mình thôi. Với các dân khác như người Tây Dương họ chỉ tới
xem ngắm cảnh chùa, xem người hành lễ với vẻ tôn trọng chứ không ai dám
có hành vi thô lậu hoặc bỉ báng.

Ngẫm nghĩ giây lát, vua phán hỏi:

- Bây giờ trời cũng sắp sáng, nếu các khanh buồn ngủ thì cứ đi ngủ để

lấy sức. Còn ta lần đầu tiên tới Vân Đồn có nhiều điều làm ta rạo rực không
thể ngủ được. Vả lại ta cũng muốn biết các việc trên đảo như việc quân,
việc dân, việc giao thương… đô tổng quản làm việc với ta được chứ?

- Tâu, được hoàng thượng đoái hỏi là phúc cho thần, phúc cho binh sĩ

và dân trong trang ấp Vân Đồn.

Lê Tần và Trần Khuê Kình cũng đều nói:

- Nếu bệ hạ không đuổi thì xin cho lũ thần được dự nghe.

Vua cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.