ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 69

- Ta chỉ sợ các khanh đi đường xa lại mất ngủ thì mệt thôi.

- Nhẽ ra bệ hạ phải giữ gìn ngọc thể hơn là lũ thần. - Trần Khuê Kình

nói.

- Thôi được, vậy thì ta cùng nghe, cùng bàn. Đây là việc nước chớ

chẳng phải việc riêng của ta.

Nhìn thẳng vào gương mặt chất phác của Đông hải đô tổng quản, vua

hỏi:

- Khanh giữ chức Đông hải đô tổng quản đã bao lâu rồi?

- Tâu bệ hạ, thần được bổ giữ chức này mới gần bảy năm.

- Trước đó khanh làm gì?

- Tâu, thần là phó Đô tổng quản ạ.

- Khanh ở vùng này lâu chưa?

- Tâu, mới được mười lăm năm.

- Danh tính ngươi là gì, quê quán ở đâu?

- Tâu bệ hạ, cha mẹ thần đặt cho tên là Trần Quý Quảng, quê quán tận

Long Hưng. Thần vốn chỉ là điền binh, là ngư phủ, nhân có chuyến thái sư
đi kiểm xét các địa phương để lấy người sung vào quân thủy, thái sư sai
thần phải theo ngài rồi cho ra đây làm lính thú hải binh. Và rồi thượng cấp
cứ cất nhắc dần lên, nếu không thần cũng chỉ làm một ngư phủ, một điền tốt
nơi thôn dã.

- Ngươi có biết chữ không?

- Tâu bệ hạ, thuở nhỏ thần được cha mẹ cho theo học vị thiền sư ở

chùa làng sáu năm, tạm đủ chữ đọc sách của các bậc tiên thánh.

- Vùng biển mà ngươi quản nhiệm từ đâu đến đâu?

- Tâu bệ hạ quân của thần đóng suốt từ Vân Đồn đến Vĩnh An.

- Tức là từ Sa Vĩ - Mũi Ngọc điểm tiếp biển đầu tiên của nước ta đến

Vân Đồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.