ĐUỔI THEO VỆT NẮNG - Trang 102

Nhìn con tôm còn nguyên vỏ cong vòng với lớp muối trắng bọc chung
quanh, ông gật gù:
- Kho như thế này ăn với nước rau muống vắt chanh mới ngon. Con tôm
cắn dòn sừn sựt, vừa ý tôi với bà nhưng cái Nụ lại không thích, nội lớp
muối bên ngoài đã làm nó bất mãn. Nó thích ăn những món vợ Phước làm,
kho tôm mà cho đường, tỏi, hành với mỡ vào thì tôi chịu thật. À! Mà bà có
chừa một ít bóc nõn kho cho nó không? Để như lần trước nó càu nhàu đến
nhức cả đầu.
- Có cả rồi, ông cứ ăn đi.
Bà Cửu đứng lên dọn dẹp phần của mình bỏ vào sink rửa chén.
- Vợ Tâm bảo tôm luộc chấm muối tiêu chanh ngon không thua gì cua nên
tôi để nguyên cho nó vài con trong tủ lạnh.
- Sư con ranh rẽo đâu cả ngày tới bữa cơm cũng mất mặt?
- Thì nó có muốn nhìn mặt mình đâu. Nó sợ ông như mèo sợ chó.
- Ăn với nói, ông nhai lụng bụng miếng cơm trong miệng, cứ thế lờn mặt
cho quen.
Bà Cửu cười, cả khuôn mặt nhăn nhúm như quả trám khô:
- Không lờn mà dám nghĩ rằng ông sẽ quỵt luôn buổi dạo mát tối nay.
Ông nghệt mặt nhìn vợ vì không hiểu tại sao lúc nào bà cũng có thể nghĩ
chuyện đi dạo trong khi cuộc sống chung quanh đen đủi hơn mõm chó.
- Bà chỉ bày với vẽ. Tôi hứa lúc nào mà bảo là quỵt với chả quỵt?
- Cách đây nửa tháng ở trên hội, lúc mình đi dạo chung quanh bờ cỏ ông
chẳng nói là gì?
Nửa tháng trôi qua là chuyện cần phải quên, thêm vào đó sống với nhau đã
lâu sao bà chẳng biết là ông chỉ bông đùa?
- Ơ cái bà này, tôi cứ ngỡ nói chơi cho vui.
- Chơi gì mà chơi, thời buổi văn minh không hưởng thụ lỡ chết thì tiếc.
- Bà lại sắp bày ra nữa đó. Thôi tôi chẳng nghe đâu.
Ông Cửu ngượng ngập lùa mau miếng cơm vào trong miệng để khỏi nói
những chuyện mà ông cho là chỉ có thể nghe trong phòng kín. Bà Cửu được
thể càng tấn công mạnh:
- Vậy ông chưa phải là Mỹ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.