ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 136

Sở Dĩnh ngẩng đầu lên, mưa phùn rơi vào trên mặt của cô, có cảm

giác mát lạnh nhè nhẹ, nơi này không phải thành phố nhỏ trong trí nhớ, nơi
này là B thị, thanh sắc màn đêm giống như cắn nuốt tất cả ảo tưởng và kỉ
niệm.

Sở Dĩnh thu hồi ánh mắt, lại lạc vào trong một đôi mắt quen thuộc, có

một cái chớp mắt như vậy, Sở Dĩnh không phân rõ sáng tối, chỉ là, rất
nhanh đã trở lại hiện thực.

Lăng Chu hiển nhiên uống rất nhiều rượu, cho dù có khoảng cách, Sở

Dĩnh vẫn có thể ngửi thấy mùi rượu xông vào mũi: "Dĩnh Nhi. . . . . ." Lăng
Chu nói ra hai chữ này, Sở Dĩnh không khỏi khép hờ hai mắt, cô còn tưởng
rằng đời này sẽ không còn nghe được hai chữ này từ trong miệng của Lăng
Chu nữa, vào lúc này, thậm chí có cảm giác giống như đã trải qua mấy đời
vậy.

Truyện chỉ post duy nhất tại diễn đàn lê quý đôn

Ngay cả Lăng Chu thâm tình, cô và anh chia tay như thế nào, sáu năm

rồi, xảy ra nhiều chuyện như vậy, Lăng Chu làm sao có thể biết, Dĩnh Nhi
của anh đã trở nên khôn khéo mà hèn mọn, có lúc, cô không dám hồi tưởng
lại, cái chết của cha đã mang theo quá khứ của Dĩnh Nhi cùng nhau đi mất
rồi, để lại cô nơi này giãy giụa khổ sở, chẳng qua vì sinh tồn có thể bán
đứng bản thân.

Ban đầu cô ấy lưu loát đoạn tuyệt quan hệ như thế, hiện tại cần gì phải

dây dưa trở lại: "Dĩnh Nhi, nói chuyện với anh một chút được không? Anh
muốn biết, cái người này vài năm trôi qua có được hay không?"

Dù sao Lăng Chu vẫn mềm lòng, cho dù khi đó anh tức giận mà rời đi,

hôm nay vẫn không thể hận cô như cũ, cho dù hận cũng hận không lâu, đây
chính là Lăng Chu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.