không nhận." Lăng Chu rút cánh tay của cô từ trong khuỷu tay bản thân ra:
"Nhan Nhan, mẹ tôi thích nói giỡn, cô đừng hiểu lầm."
Truyện chỉ post duy nhất tại diễn đàn lê quý đôn
Nhan Nhan cười híp mắt nói: "Em không có hiểu lầm, mẹ em cũng
giống vậy, cả ngày nhắc đi nhắc lại muốn em gả cho anh, em mới lớn, còn
chưa có tốt nghiệp đại học đâu, làm sao nghĩ quẩn như vậy, nhưng Lăng ca
ca, em sớm muộn gì cũng sẽ gả cho anh, sau này chờ em thành ngôi sao
lớn, anh cũng đừng lo lắng ồ!"
Lăng Chu không khỏi bật cười, quả nhiên tuổi không giống nhau sẽ
sinh ra sự khác nhau, Nhan Nhan là cháu gái của bác dâu anh, so với Lăng
gia bọn họ cũng coi như môn đăng hộ đối, một lần anh đến B thị, hai nhà
liền an bài gặp mặt, tính toán biến thành xem mắt, Nhan Nhan mới hai
mươi mốt tuổi, đang còn tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ, Lăng Chu sẽ nghĩ
đến Sở Dĩnh.
Mặc dù Nhan Nhan cũng rất xinh đẹp. Nhưng ở trong mắt của Lăng
Chu, không có một cô gái nào có thể so sánh mà vượt qua được Sở Dĩnh,
sở dĩnh hai mươi mốt tuổi , không có dã tâm giống như Nhan Nhan , năm
đó ước mơ duy nhất của Sở Dĩnh là gả cho anh, sau đó sinh con dưỡng cái,
bọn họ sống cuộc sống của gia đình bình thường, khi đó Lăng Chu cười cô
không có tiền đồ, thật ra thì anh yêu chết cái không có tiền đồ đó của cô.
Khi đó bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới cô sẽ trở thành ngôi
sao mọi người đều chú ý: "Sở tỷ tỷ, Lăng ca ca ngươi xem, là tác phẩm
điện ảnh của Sở tỷ tỷ , chụp thật đẹp a!"
Không biết lúc nào thì TV trước mặt bị Nhan Nhan chuyển đến kênh
tin tức giải trí, Lý Xuyên đang giới thiệu tác phẩm điện ảnh mới “Thanh
Liên”, tấm hình cắt bỏ tương đối đặc sắc, có mấy chuỗi hình ảnh liên tiếp
xuất hiện, hầu như đều có Sở Dĩnh.