ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 230

Trong lòng Lăng Chu có quá nhiều vấn đề, có quá nhiều rối rắm,

nhưng đối với Sở Dĩnh, anh lại không biết nói từ chỗ nào mới phải, anh hỏi
không được, sợ biết đáp án hơn, do dự một chút cũng không như đàn ông.

Sở Dĩnh vẫn là nhược điểm của anh, trước kia lúc hai người đi chung

với nhau, trừ phi chuyện quan trọng, chuyện nhỏ đều do Sở Dĩnh định đoạt,
khi đó Trương Phàn không ít lần cười nhạo anh sợ vợ, nói người khác đều
là kết hôn về sau mới sợ, cái người này tốt hơn, từ khi yêu đã sợ, thật ra thì
anh không phải sợ Dĩnh Nhi, là anh yêu cô, yêu đặc biệt sợ mất đi, Lăng
Chu trước tình yêu, giống tất cả phàm phu tục tử khác đều mềm yếu một
dạng.

Sở Dĩnh nhìn anh thật lâu, khẽ thở dài nói: "Lăng Chu, sáu năm trước

chúng ta chia tay, lúc chia tay anh nói qua với tôi, một khi chia tay, đời này
anh sẽ không quay đầu lại, anh quên rồi sao?"

Trong mắt Lăng Chu lóe lên thâm trầm khổ sở, tiếp theo bị tức giận

che giấu: "Đó là một người đàn ông sau khi bị vứt bỏ, vì duy trì tự ái mới
nói những lời độc ác muốn giết người như vậy, cũng chỉ là những lời độc ác
thôi, em biết sau đó anh hối hận rất nhiều. . . . . ." Câu nói sau cùng, Lăng
Chu nói rất nhẹ, từ phần môi thật mỏng của anh nói ra, giọng điệu nỉ non
giống như nói cho mình nghe, mặt của anh bị tức giận và khổ sở làm cho
vặn vẹo, Sở Dĩnh giống như thấy được Lăng Chu của sáu năm trước.

Sở Dĩnh nghiêng đầu đi, rũ mí mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Lăng Chu,

chúng ta coi như bạn bè hay bạn học cũ không tốt sao?" Lăng Chu khẽ cắn
răng rất dứt khoát mà nói: "Được, nếu là bạn bè, ăn một bữa cơm không là
vấn đề đi! Yên tâm, không riêng gì hai chúng ta, anh còn hẹn cả Trương
Phàn và Lưu Giai."

Thì ra là anh đã sớm lập kế hoạch tốt rồi, Sở Dĩnh nghĩ, nếu bất kể

như thế nào cũng không tránh thoát, trốn hay không còn có ý nghĩa gì, có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.