ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 237

"Người nào trả lời thì là nói người đó. . . . . ." Mắt thấy hai người lại

muốn cãi cọ tiếp, Sở Dĩnh vội vàng mở cửa ra: "Hai ngươi đừng tranh cãi
nữa, nhanh lên đi!" Cô nhủ thầm trong lòng rằng hai người này cũng không
sợ mất thể diện sao.

Hai người thật đúng là không ầm ĩ, đều một vẻ mặt như gặp phải quỷ,

Lưu Giai nói: "Cậu là Sở Dĩnh sao? Sở Dĩnh, sao cậu lại ở trong nhà của
Lăng Chu?"

Trương Phàn trầm giọng nói: "Cô còn ngại gieo họa chưa đủ có phải

hay không?"

Sở Dĩnh không biết nên nói gì, cảm thấy mùi vị quen thuộc tiến tới sau

lưng, Lăng Chu đưa tay thò đầu tới nói: "Trương Phàn lên đây đi! Đều là
bạn học cũ, tôi mời Sở Dĩnh tới, là muốn họp gặp, cũng thuận tiện giúp tôi
ổn định chỗ ở."

Trương Phàn theo Lưu Giai vào thang máy còn lầm bầm: "Lăng Chu a

Lăng Chu! Vết sẹo này còn chưa liền mà, thì đã quên đau rồi, mẹ nó phụ nữ
thật là gieo họa."

Lưu Giai đưa chân hung hăng đạp một cước dựa theo giày của anh "A.

. . . . ." Trương Phàn kêu thảm một tiếng: "Cô đạp tôi làm cái gì?"

Lưu Giai lành lạnh khoát khoát tay, không hề có thành ý mà nói: "Ồ!

Xin lỗi, không nhìn thấy, chúng tôi gieo họa sao, thì phải lấy gieo họa làm
nhiệm vụ của mình chứ."

"Cô. . . . . ." Trương Phàn không thể nhịn được nữa, rốt cuộc bộc phát,

nắm quả đấm giơ tay lên vung đến trước mắt Lưu Giai, bị Lưu Giai đưa tay
bắt được vừa chuyển vặn một cái

“. . . . . . A. . . . . .” Trương Phàn lại hét thảm một tiếng, bị cô ấy đè

xuống đất, Lưu Giai lại gần anh nhỏ giọng nói: "Tôi không thèm nghe anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.