sang bên cạnh, nghe thấy Triệu Quân kêu thảm một tiếng, lấy một tư thế
cực kỳ bất nhã giống như chó nằm ở trên lối đi bộ.
Sở Dĩnh che miệng, nhìn thấy Chu Tự Hàn như hung thần ác sát đuổi
theo, nhấc chân hướng về phía Triệu Quân đạp hung ác một hồi, Triệu
Quân gào thảm thiết, tiếng kêu quả thật giống như giết heo một dạng.
Vốn nơi này chính là trước cao ốc Tinh Huy, bởi vì ngôi sao ra vào
nhiều, phóng viên luôn luôn tụ tập cắm điểm chỗ này, động tĩnh bên này,
còn có thể không hấp dẫn người đến.
Chỉ chốc lát sau, ba tầng ngoài có không ít người vây quanh, trong đó
nhiều phóng viên cầm máy ảnh chụp hình lia lịa, chỉ là khi chạy tới nhanh
chóng bị bảo vệ của Tinh Huy ngăn ở bên ngoài, làm thành một vòng vây,
đem Sở Dĩnh, Triệu Quân và Chu Tự Hàn cùng hai chiếc xe vây vào giữa,
lại không có người dám đi lên kéo Chu Tự Hàn ra, liền cản trở phóng viên
bên ngoài và người đi đường vây xem náo nhiệt.
Sở Dĩnh trừng mắt nhìn thật nhanh, có chút ảo giác, tuần này Tự Hàn
thật sự giống như xã hội đen, nhìn thấy thanh âm Triệu Quân này kêu gào
càng ngày càng thảm thiết, Chu Tự Hàn lại giẫm đạp không ngừng, Sở
Dĩnh thật sự sợ Chu Tự Hàn ra tay đem người ta đạp cho chết mất, mặc dù
Triệu Quân hạ lưu, có thể nói, chuyện này là toàn bộ trách nhiệm của cô.
Nghĩ đến chỗ này, Sở Dĩnh gấp rút chạy tới, lôi kéo Chu Tự Hàn, Chu
Tự Hàn cũng đạp không sai biệt lắm, bỏ qua cho Triệu Quân, xoay người
đến xem Sở Dĩnh có việc gì không.
Người phụ nữ này cũng không để cho anh bớt lo lắng một lát, nhìn
thật thông minh, khi gặp gỡ chuyện so với đồ ngốc cũng không khác biệt
lắm, Chu Tự Hàn vừa mới đặt điện thoại xuống liền suy nghĩ, hình như bảo
bối nhà anh có thói quen ngủ trưa, một lúc nữa ăn trưa xong, anh và bảo bối
ngủ trưa chung, nhân cơ hội này cũng có thể vớt một chút phúc lợi gì đó.