ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 322

liên quan gì với tên tiểu tử họ Lăng kia, còn nữa, Sở Dĩnh, căn bản anh
không muốn hỏi em chuyện về Lăng Chu, chỉ là anh cảm thấy, sự kiện của
cha em kia có chút kỳ lạ, em có cần thiết như mèo bị dẫm đuôi không, đây
càng lộ ra em đang chột dạ."

Sở Dĩnh lại không cảm kích chút nào: "Chu Tự Hàn trong lòng của

chính anh rõ ràng nhất, tại sao điều tra tôi, đừng có bày ra một bộ mặt
Thượng Đế, Sở Dĩnh tôi không cần anh phải rủ lòng thương xót." Hất anh
ra, lên tầng đóng cửa lại, tựa vào trên cửa, Sở Dĩnh bụm mặt ngồi chồm
hổm trên mặt đất, việc của cha bị Chu Tự Hàn vạch trần trước mặt, liền
giống như mở ra một vết thương bên ngoài nhìn như vảy kết nhưng bên
trong vẫn còn chảy mủ, những chuyện kia, những người đó là người Sở
Dĩnh không muốn biết rõ nhất, không muốn nhớ lại nhất.

Sở Dĩnh phát hiện, mình thật sự rất giống mẹ, mình có thể suy nghĩ rất

nhiều chuyện, chính mình tự đi suy đoán, nhưng không muốn người khác
biết hoặc nhắc tới, hơn nữa người này là Chu Tự Hàn, lúc này Sở Dĩnh cảm
thấy, mình giống như cởi sạch hết quần áo, trần truồng, lõa lồ đứng ở trước
mặt anh.

Ở trước mặt Chu Tự Hàn, cô đã sớm mất tôn nghiêm kiêu ngạo, cô

không muốn ngay cả một ít đồ vật cuối cùng này cũng bị tước đoạt, không
biết qua bao lâu, cửa nhẹ nhàng gõ hai cái, truyền đến thanh của Chu Tự
Hàn: " Bảo bối, không ầm ĩ với anh được không, thật ra thì anh cũng không
có ý tứ gì khác cả, anh chỉ là muốn biết, khi đó em làm sao mà qua được,
anh đau lòng. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.