Cô bắt đầu phát hiện ra ưu điểm trên người của anh, những ưu điểm
này từng giọt từng giọt che phủ những thứ đáng ghét kia, tại sao có loại
biến hóa này, cuối cùng kết luận, người đàn ông này đối với cô thật sự tốt
quá, tốt đến có chút quá đáng, mặc kệ vì cái gì, lòng anh thương cô, anh
che chở cô, anh cưng chiều cô, loại cảm giác này không thể xem thường
như thế, mặc dù có lúc rất chuyên quyền độc đoán, nhưng cô vẫn cảm
động.
Người phụ nữ ai không hi vọng được người đàn ông cưng chiều, kiên
cường cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi, mềm yếu mới phải là bản chất của người
phụ nữ, mà cô là người phụ nữ không hơn không kém, cô cũng không phải
là không có tâm, có một người đàn ông đối với cô như vậy, nếu như cô còn
vô tri vô giác, đó chính là động vật máu lạnh, quản anh khỉ gió về sau như
thế nào, ít nhất hiện tại cô không ghét người đàn ông này rồi, làm tình với
anh Sở Dĩnh càng ngày càng cam tâm tình nguyện. . . . . .
Chu Tự Hàn chợt ôm lấy cô, chuyển tới bên kia, nặng nề ấn cô ở trên
cửa, di động như vậy kích thích quá lớn, cô kêu một tiếng. . . . . . Bị Chu Tự
Hàn chặn miệng lại hôn nửa ngày, liền bắt đầu mạnh mẽ động,
tudinhhuong#ddlqd vừa động vừa hỏi cô: " Bảo bối, thoải mái hay không?
Hả? Chạy như vậy? Người nào chạy rồi, ghét bỏ người đàn ông của em già
rồi có phải hay không, phải hay không hả? Đến làm cho bảo bối nhà anh
biết, người đàn ông của em so với tên tiểu tử ở trung học kia lợi hại hơn. . .
. . ." Truyện chỉ post duy nhất tại diễn đàn lê quý đôn.
Sở Dĩnh không khỏi mở mắt ra nhìn anh, chỉ thấy trên mặt người đàn
ông này bị dục vọng làm đỏ bừng, ở đáy mắt ánh lửa vù vù tỏa ra ngoài,
anh thật sự để ý lời của cô nói sao, bộ dáng như vậy vừa ngây thơ vừa buồn
cười.
Sở Dĩnh thực sự không nhịn được, xuy một tiếng bật cười, ở Chu Tự
Hàn xem ra, đây quả thực là tội thêm dầu vào lửa không thể tha thứ, nhắc
chân của cô lên, móc tại ngang hông mình, hung hăng đẩy vào trong, đụng