ĐUỔI TÌNH YÊU ĐI - Trang 471

trước đám cưới." Chứ đừng nói tới ở cùng nhau rồi, ánh mắt Chu Tự Hàn
trợn trợn nhìn cửa lớn nhà họ Nhạc đóng lại, không cho khách vào.

Cái cửa chính cổ cổ đó, nếu là Chu Tự Hàn trước kia, lấy cây búa có

thể trực tiếp chém thành củi đốt, có thể tưởng tượng ra anh rất nhớ bảo bối
nhà anh, nhưng vẫn phải nhịn! Nhịn không nổi cũng phải nhịn.

Kiến Quốc ở một bên nhìn sắc mặt lão đại cũng có chút dữ tợn, nhớ

tới vừa rồi cậu của Sở Dĩnh không nhanh không chậm nói những lời đó,
Kiến Quốc cũng muốn vui mừng, câu nói kia nói thế nào, kẻ ác sẽ có kẻ ác
hơn trị, cho dù Chu lão đại có bá đạo hơn nữa, nhưng muốn kết hôn với con
gái người ta thì cũng phải theo quy củ, nếu không thì làm thế nào, chỉ là,
tòa thành cổ này thật sự là thực tế xứng với danh tiếng, giữ gìn tương đối
tốt, rất đẹp.

Vừa tiến đến là có thể cảm nhận loại truyền thống văn hóa trải qua

ngàn năm đó, khiến cho cả thành cổ giống như có linh tính, đúng lúc khói
hoa (cảnh sắc mùa xuân) tháng ba, theo dòng sông quanh co khúc khuỷu
mà xuống, có thể tận hưởng phong cảnh của thành cổ, trong thành hai nhà
Tô Nhạc đều là gia tộc truyền lại mấy đời, nhưng cội nguồn hai nhà sớm
nhất cũng bắt đầu từ triều Đường, hai nhà cũng có thói quen kết thân, cho
nên năm đó mẹ Sở Dĩnh mới có thể chưa tốt nghiệp trung học cơ sở đã đính
hôn với con trai trưởng của nhà họTô.

Hai nhà vẫn lưu giữ tính truyền lại của gia tộc trong tiềm thức, trên

phương diện nào đó mà nói, tuy hai nhà là vọng tộc, lại khó tránh khỏi còn
để lại truyền thống cũ.

Chu Tự Hàn vô cùng xì mũi coi thường đối với loại truyền lại rắm chó

này, nghe Trần Bân hào hứng bừng bừng nói dài dòng nửa ngày, Chu Tự
Hàn hừ một tiếng: " Mẹ nó truyền lại cái gì, chính là làm ra vẻ thôi! Đã thời
đại gì rồi, còn làm trò này nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.