ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 200

tốn 2 hào. Đi đủng đỉnh chậm chạp như thế có hơi mệt.
Nhưng lại thấy được nhiều điều thú vị.

Trên đường, gặp nhiều nhóm thanh niên, trai có, gái có, số
đông là trí thức, từ các nơi lũ lượt kéo nhau đi Diên An.
Phần vì không quen lao động, phần thì vì đi bộ đã nhiều
ngày, lắm người mỏi mệt, hầu như phải lê từng bước.
Nhưng họ hướng về Diên An trung tâm cách mạng như các
tín đồ hướng về “đất thánh”. Họ quyết vượt mọi gian khổ, đi
cho đến nơi. Họ chia thành từng nhóm, giúp đỡ lẫn nhau.
Hai bên đường, trên gốc cây và tảng đá, thường có những
khẩu hiệu viết bằng phấn hoặc bằng than : “Anh chị em ơi !
Gần đến X… rồi ! Cố gắng lên thôi !...”.

Bác có gặp một nhóm thanh niên Hoa kiều đi bộ từ Xiêm
về. Bác thân mật nói chuyện và bảo họ : Lấy nước đái bóp
chân cho đỡ mỏi ; vừa đi đường vừa kể chuyện hoặc ca hát
cho khuây khỏa…

Từ Tây An đến Diên An có nhiều vùng “xôi đỗ”. Những
huyện “trắng” thuộc Quốc dân đảng. Những huyện “đỏ”
thuộc về ta. Cũng có huyện nửa trắng nửa đỏ, ở đây, vì
huyện trưởng thường là “trắng”, mọi việc dân cứ tìm đến
cán bộ đỏ, cho nên “quan huyện” rất nhàn hạ như câu hát :

Chiều chiều quan huyện ra câu,

Cái vo, cái chén, cài bầu sau lưng…

Thanh niên học sinh các nơi tìm vào Diên An, lúc đi qua
vùng trắng, có khi bị bọn Quốc dân đảng bắt cóc làm mất
tích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.