ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 267

Một lần, chúng tôi đang học, có một chị ở dưới núi mang
mấy bắp ngô lên. Tôi đoán ngô này của đồng bào biếu Bác,
nhưng Bác đã bảo anh Đức Thanh chia đều cho chúng tôi
cùng ăn cả.

Một lần khác, đang học, mấy đứa chúng tôi đều hết thuốc
lá. Tuy còn là thanh niên mà chúng tôi đã nghiện thuốc,
trong đó Xuân Trường và tôi nghiện nặng hơn. Hồi này Bác
cũng hút thuốc. Thuốc của Bác là thuốc “xực dín” (hay gọi
là thuốc bào, loại thuốc Trung Quốc thái nhỏ tẩm dầu). Bác
vừa dạy học vừa hút. Xuân Trường và tôi trông thấy thèm
lắm, nhưng không dám xin. Bác trông biết ý ngay, liền hỏi :

- Ở đây có mấy đồng chí nghiện thuốc ?

Xuân Trường, Ái Nam và tôi đều giơ tay. Thế là Bác đem cả
gói thuốc chia luôn cho chúng tôi.

Thấy Bác làm như thế, chúng tôi vừa phấn khởi, vừa cảm
động. Tôi cứ suy nghĩ mãi : “Đồng chí thượng cấp này đặc
biệt quá, có gì cũng cho bọn mình, sao lại tốt đến như
vậy...”.

[8]

[1]

Dương Đại Lâm : “Pắc Bó quê tôi’, Nhà xuất

bản dân tộc Việt Bắc, 1966.

[2]

Hoàng Quốc Việt, “Nhân dân ta rất anh hùng”,

Nhà xuất bản Văn học, năm 1969.

[3]

Bí danh của đồng chí Võ Nguyên Giáp lúc bấy

giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.