ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 270

kiên quyết vượt khó khăn mà làm. Cuối bức thư bao giờ
cũng có một bài thơ, đầy tin tưởng lạc quan.

Trong đời hoạt động của Bác, lần bị bọn Tưởng bắt là lần
Bác khổ nhất. Bọn Tưởng giải Bác đi hết nhà tù này đến
nhà tù khác. Bác phải chịu đựng mọi nỗi gian nguy của chế
độ nhà tù đen tối nhất, đến nỗi chân Bác yếu đi, mắt Bác
mờ đi. Nhưng trí Bác vẫn sáng, lòng Bác không sờn. Tay
trói, cổ xiềng, dầm mưa giãi nắng, Bác vẫn lạc quan, tin
tưởng ở cách mạng thắng lợi. Chính trong thời gian này, Bác
đã làm tập thơ « Nhật ký trong tù » rất quý báu cho chúng
ta ngày nay.

Ở nhà thì các đồng chí lo ngày lo đêm. Bác sa vào tay một
bọn ngu xuẩn và hung ác, làm sao cho được an toàn ? Rất
có thể là Bác giàu kinh nghiệm đấu tranh, bọn chúng không
làm gì nổi, nhưng cũng rất có thể là chúng sợ Bác mà tìm
cách ám hại Bác. Trong nước liền chủ trương vận động quần
chúng cứu quốc và các Việt kiều ở hải ngoại đòi bọn Tưởng
phải trả lại tự do cho «nhà cách mạng chống phát xít lão
thành» của ta.

Quả nhiên chúng không hại được Bác, nhưng chúng đã giải
Bác đi như thế trong hơn 80 ngày. Giam giữ Bác 14 tháng
trời trải qua gần 30 nhà tù của Tưởng.

Tới Liễu Châu chúng phải trả tự do nhưng lại quản chế Bác.
Ở đó Trương Phát Khuê lại lập Việt Nam cách mạng đồng
minh hội. Bác cũng gia nhập Hội để công khai hoạt động
cho cách mạng.

Lúc ở tù cũng như ở giam lỏng, Bác không ngừng hoạt động
cho cách mạng một phút nào. Bác lợi dụng điều kiện cụ thể,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.