ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 295

chỉ huy đơn vị, Bác thấy chỗ ăn, nơi ở của bộ đội không
được trật tự cho lắm, bèn gặp đồng chí chỉ huy góp ý kiến.
Đồng chí chỉ huy vốn là người nóng nảy, thấy vậy có ý
không bằng lòng: "Phê bình chúng tôi, chuyện ấy đã có cấp
trên của chúng tôi". Bác vẫn hồn hậu, tươi cười đáp: "Tôi là
người dân tôi cũng có quyền phê bình góp ý với bộ đội
chứ!... Bộ đội cách mạng là bộ đội của dân cơ mà!". Đồng
chí chỉ huy đơn vị nghe ra ngay, không dám nói nữa. Hôm
sau gặp tôi, đồng chí lắc đầu: "Có một ông cụ già không
biết ở xã nào đến, nói năng cừ lắm, phê bình mà tôi cũng
phải chịu". Tôi cười, nói nhỏ: "Lãnh tụ của phong trào cách
mạng ta hiện nay đấy!". Đồng chí chỉ huy đơn vị trợn tròn
mắt: "Có thật không?"... Từ đó, mỗi khi nhắc lại câu chuyện
ấy, đồng chí vẫn không khỏi đỏ mặt.

Từ khi Bác và Trung ương về Tân Trào càng dần dần trở nên
thực sự là thủ đô lâm thời của Tổ quốc, trái tim của cách
mạng Việt Nam. Từ nơi đây tỏa đi khắp các chân trời của
đất nước mọi chỉ thị về đường lối, phương châm, sách lược
của Đảng nhằm đẩy mạnh công cuộc chuẩn bị tổng khởi
nghĩa. Cũng từ nơi đây đã thu hút về biết bao nhiêu thanh
niên anh tuấn bốn phương. Nghe theo tiếng gọi của cách
mạng, anh em đã rời bỏ làng mạc, xưởng máy, trường học,
công sở, đô thị... đi tìm Việt Minh, đi tìm Giải phóng quân,
đi tìm Đảng. Con đường cửa ngõ Bình Ca càng ngày càng
trở nên tấp nập kẻ ra người vào, như con đường chùa
Hương trong những ngày mở hội.

Nhân dân trong khu giải phóng nói chung và Tân Trào nói
riêng cũng ngày càng được hưởng đầy đủ những quyền lợi
tốt đẹp mà cách mạng đã mang tới như: phổ thông bầu cử
hội đồng nhân dân, mở rộng bình dân học vụ xóa nạn mù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.