ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 48

ở ngăn nắp, trật tự, không làm ầm ĩ bao giờ và mẹ chồng
tôi suốt mấy năm trời anh ở trọ không hề than phiền một
câu nào về anh. Gia đình tôi đều nhận xét anh là người lịch
sự, biết điều, đứng đắn và là một thanh niên nước ngoài rất
nghèo. Hàng ngày, anh đi làm ở đâu chúng tôi không biết
rõ. Bao giờ cũng thế, anh xuống thang xem có thư từ, báo
chí gì người ta gửi cho anh không, rồi anh đi cửa ngách bên
để ra phố. Đi đâu về anh lại tìm thư từ, báo chí trong hộp
rồi mới lên buồng.

Gia đình chúng tôi hồi đó ở tầng một, cho nên hàng ngày
anh đi về chúng tôi đều thấy. Có ngày cả hai buổi không
trông thấy anh ra phố, chúng tôi lên buồng anh để hỏi
thăm. Tôi cho rằng thời trước người ta sống có tình thương
yêu đùm bọc nhau hơn thời nay ở cái đất Pa-ri này. Điều
đặc biệt là tôi không thấy anh tiếp khách hay tiếp bạn bè
trong buồng anh bao giờ.

Bỗng một hôm “anh Trung Quốc” từ giã nhà số 9 ngõ Công
Poanh của chúng tôi đi đâu chúng tôi cũng không rõ”

[6]

.

Con đường dẫn đến chủ nghĩa Lê-nin

“Ngay sau chiến tranh thế giới thứ nhất, tôi làm thuê ở Pa-
ri, khi thì làm cho một cửa hàng phóng đại ảnh, khi thì vẽ
“đồ cổ mỹ nghệ Trung Hoa” (do một xưởng của người Pháp
làm ra). Hồi đó tôi thường rải truyền đơn tố cáo tội ác bọn
thực dân Pháp ở Việt Nam.

Lúc bấy giờ, tôi ủng hộ Cách Mạng tháng Mười chỉ là theo
cảm tính tự nhiên. Tôi chưa hiểu hết tầm quan trọng lịch sử
của nó. Tôi kính trọng Lê-nin vì Lê-nin là một người yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.