ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 63

chúng tôi. Từ đó, chúng tôi không những bị áp bức và bóc
lột một cách nhục nhã, mà còn bị hành hạ và đầu độc một
cách thê thảm. Nói cho rõ hơn, chúng tôi đã bị đầu độc
bằng thuốc phiện, bằng rượu, v.v… Trong vài phút, tôi
không thể vạch được hết những sự tàn bạo mà bọn tư bản
ăn cướp đã gây ra ở Đông Dương. Nhà tù nhiều hơn trường
học và lúc nào cũng chật ních. Bất kỳ người bản xứ nào có
tư tưởng xã hội chủ nghĩa cũng đều bị bắt và có khi bị giết
mà không cần xét xử. Cái gọi là công lý Đông Dương là thế
đấy! Ở xứ đó, người Việt Nam bị phân biệt đối xử, họ không
có những sự bảo đảm như người Châu Âu hoặc có quốc tịch
châu Âu. Chúng tôi không có quyền tự do báo chí và tự do
ngôn luận, ngay cả quyền tự do hội họp và lập hội cũng
không có. Chúng tôi không có quyền sống hoặc di du lịch ở
nước ngoài; chúng tôi phải sống trong cảnh ngu dốt tối tắm
vì chúng tôi không có quyền tự do học tập. Ở Đông Dương,
bọn thực dân tìm mọi cách bắt chúng tôi hút thuốc phiện và
uống rượu để đầu độc chúng tôi và làm cho chúng tôi đần
độn. Người ta đã làm chết và tàn sát hàng nghìn người Việt
Nam để bảo vệ những lợi ích không phải của chính họ.

Thưa các đồng chí, hơn hai mươi triệu dân Việt Nam, bằng
nửa số dân nước Pháp, đã bị đối xử như vậy. Ấy thế mà họ
lại là những người được nước Pháp bảo hộ! (Vỗ tay). Đảng
xã hội cần phải hoạt động một cách thiết thực để ủng hộ
những người bản xứ bị áp bức (Hoan hô).

Giăng Lông-ghê

[3]

: Tôi đã phát biểu ý kiếm để bảo vệ

những người bản xứ.

Đại biểu Đông Dương: Ngay khi tôi bắt đầu nói, tôi đã yêu
cầu mọi người tuyệt đối im lăng…(Nhiều tiếng cười). Đảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.