ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC - Trang 86

Thế là bước đầu đã thành công. Nhưng khó khăn vẫn còn
không ít. Làm thế nào để bỏ rơi bọn mật thám ngày đêm
theo mình như bóng theo hình ? Anh em công nhân Đức có
thể giúp, nhưng công nhân Ba Lan sẽ sẵn sàng giúp mình
chăng ? Và ai sẽ phụ trách tờ báo Pa-ri-a ? Các đồng chí Á
Phi người thì giúp bài, kẻ thì giúp tiền làm báo, nhưng cần
có người không có gia đình bận bịu như mình để phụ trách
mọi việc như đi góp tiền, đi giục bài, bí mật gửi báo đến các
thuộc địa, bán báo để tuyên truyền ngay ở Pa-ri… Thật là
“ngổn ngang trăm mối bên lòng!”

Quanh quẩn mấy tháng, kế hoạch chưa xong, thì một hôm
được Trung ương Đảng Cộng sản Pháp gọi đến và
báo:”Đồng chí sẽ được đi dự Đại hội lần thứ năm của Quốc
tế cộng sản, với danh nghĩa là đại biểu dân tộc thuộc địa”.

Tin mừng đó làm cho Bác sung sướng ngất trời!

Bọn mật thám nắm vững “quy luật” hoạt động của Bác.
Sáng đi làm công. Chiều đến thư viện. Tối dự mít-tinh.
Khuya về nhà ngủ…

Bác cũng nắm vững “quy luật” hoạt động của chúng: Chúng
chỉ theo Bác từ nhà trọ đến chỗ làm việc, đến chỗ xem
sách, đến nơi hội họp. Sau đó, tin chắc rằng Bác chẳng đi
đâu mất, chúng về nhà chúng để vui thú gia đình.

Hôm đó, hai tay đút túi. Bác ung dung lên xe “buýt” đi
tham gia một cuộc mít-tinh ở ngoại ô Pa-ri. Độ nửa giờ sau,
Bác lặng lẽ đi quanh về ga xe lửa. Một đồng chí tin cẩn đã
chờ sẵn ở đó, trao cho Bác một vé xe lửa hạng nhất (vì
hạng nhất chỉ có những khách sang trọng, ít bị tình nghi)
và một cái va-ly con… Bác cố trấn tĩnh, nhưng đến khi xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.