ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 127

nhằm cứu vớt tình hình kinh tế tồi tệ cùng chính sách kinh tế sai lầm của
chính phủ. Ngài thủ tưởng làm ra mặt cay chua khác thường, thậm chí ngài
đã gần như nói toạc ra rằng; trong tình thế này, không thể nào giải tán toàn
bộ nội các, mà cần cứu lấy nó bằng con đường tổ chức lại.

Jasunxki không hề nghi ngờ rằng việc tạo ra bầu không khí này trước hết

là nhờ “công lao” của Terkốpxki, người mà thủ tướng chịu ảnh hưởng khá
nhiều.

Tình thế đã chín muồi, rốt cuộc cũng đã đến lúc phải có quyết định tối

hậu. Song ngài bộ trưởng Jasunxki vẫn tạm hoãn việc đó để chờ trao đổi
với người phó của ngài, thứ trưởng Ulanixki.

Từ sáng, ngài đã nóng ruột chờ Ulanixki, thậm chí ngài đã mấy lần gọi

điện cho thứ trưởng, nhưng người nhà trả lời rằng ông chủ vẫn đang ngủ.

Cho nên, khi mãi hai giờ chiều, Ulanixki mới xuất hiện ở cửa văn phòng,

thì ngài bộ trưởng liền bùng ra:

– Anh điên hay sao thế? Đất đang cháy dưới chân đây mà đêm nào anh

cũng vẫn cứ say khướt!

– Có lẽ trước hết anh cũng nên chào hỏi đã chứ! - chàng rậm râu đáp.

– Xin chào, - bộ trưởng làu bàu.

Ulanixki thoải mái ngồi xuống chiếc ghế bành, châm thuốc hút. Jasunxki

thọc hai tay vào túi quần bước những bước dài trong phòng.

– Xin chúc mừng anh đã ký được một thỏa ước với những điều kiện có

lợi, - giọng bas trầm trầm của Ulanixki cất lên.

– Chẳng có gì mà mừng, - bộ trưởng đáp, có lẽ đó là văn bản gần cuối

cùng mà tôi được ký.

– Sao lại “gần cuối cùng”?

– Vì văn bản cuối cùng sẽ là đơn xin từ chức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.