ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 130

– Tôi có thể gọi điện thoại ngay cho bắn.

– Hắn vẫn còn ở Vácsava à?

– Chứ sao. Hắn nghỉ ở khách sạn “Châu Âu”. Hắn tới đây để tiêu bớt ít

tiền.

Ngài bộ trưởng ngạc nhiên.

– Anh nói gì thế? Hắn không có vẻ gì là người chơi bời cả. Cứ như tôi

còn nhớ thì hắn thuộc loại người có ý chí mạnh. Những người như thế
thường có năng lực chỉ huy, năng lực tổ chức... Đặc biệt là tổ chức.

– Một bộ óc cỡ lớn, - Ulanixki phụ họa.

– Và là người của chúng ta. Ôi, giá như chuyện này trở thành hiện thực

nhỉ! Bè lũ Terkốpxki sẽ được ngấm đòn tới già. Còn tôi? Nghĩa là tôi muốn
nói: còn chúng ta?... Cậu có hiểu không, Jasiu?

– Chứ sao!...

Cả hai quyết định ngay chiều hôm ấy sẽ diện kiến lại với Đyzma. Bộ

trưởng viết mấy dòng lên một tấm danh thiếp và gửi ngay tới khách sạn
“Châu Âu”.

Nikôđem vừa thức dậy thì người ta mang thư đến. Y còn đủ thì giờ mặc

xong quần áo và ăn bữa trưa một cách thong thả. Chỗ y ở chỉ cách bộ có
vài phút đường. Y nhìn đồng hồ và quyết định đi bộ tới đó.

Nghe tiếng chuông gọi cửa, người thường trực ra mở, ném cho Đyzma

một cái nhìn thiếu thiện cảm, rồi hỏi:

– Ông cần gì? Văn phòng nghỉ rồi.

– Tránh ra, - Nikôđem cao ngạo đáp, - ta đến gặp bộ trưởng Jasunxki.

Người thường trực gập hẳn người xuống để cúi chào,

– Hết sức xin quý ngài thứ lỗi, hết sức xin thứ lỗi. Ngài bộ trưởng hiện

đang chờ ngài trong văn phòng, có cả ngài thứ trưởng Ulanixki nữa đây ạ.

Bác ta vồn vã cởi áo khoác cho Đyzma.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.