ĐƯỜNG CÔNG DANH CỦA NIKODEM DYZMA - Trang 350

– Tôi không lấy, - cô gái nhún vai.

Y vung tay đấm vào mặt cô một cái, mạnh đến nỗi cô bật ngửa, va đầu

vào tường.

– Trả đây, đồ thổ tả! - Y lại vung tay lần nữa.

Cô gái đưa khuỷu tay lên che mặt. Y túm lấy cái túi nhỏ của cô. Bên

trong chỉ có vài thứ lặt vặt, vài tờ giấy bạc nhàu nát và một chiếc khăn mùi
soa bẩn thỉu.

Cô gái im lặng nhìn y.

– Uu... đồ rắn độc!

Y vung tay giật phắt chiếc gối dưới người cô vứt xuống sàn nhà. Cùng

với chiếc gối, hộp thuốc lá rơi đánh xoảng một cái. Y nhặt lên, nhìn qua rồi
cho ngay vào túi.

– Con ăn cắp, - y lầu bầu, - đồ giẻ rách.

– Đồ đểu, chính ông cất vào đó thì có!

– Mày nói láo! - y gầm lên.

Cô gái không đáp. Y mở cửa và bước ra. Trên đường phố thỉnh thoảng

mới có một ngọn đèn tỏa sáng.

Không có một xe ngựa nào. Phải đi bộ vậy thôi. Giá rét càng tăng thêm,

tuyết kêu kin kít dưới chân. Khách bộ hành thưa thớt. Y rảo bước. Lúc
quành sang phố Macsaukốpxka, y ngoái lại. Phía hè phố bên kia, cách
chừng vài nhà, có một cô gái cũng bước nhanh như y.

“Lại một con nữa đây mà, - y nghĩ bụng, - không có thằng nào ngu đâu.”

Y bước nhanh đến nỗi cô gái kia gần như phải chạy gằn mới kịp, song

hình như cô ta vẫn không chịu thua, bởi lẽ khi ngoái nhìn lại ở phố
Nôvôgrốgiơka, y vẫn nhìn thấy cô ta đang đi. Y dừng lại, ngạc nhiên thấy
cô ta cũng dừng chân bên một cửa hiệu không có đèn chiếu sáng. Một cô
gái nhỏ nhắn, ăn mặc tồi tàn, đội một chiếc mũ màu đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.