ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 113

Ngay cả với phương pháp điều trị khắc nghiệt, vết thương cũng không

còn quá đau đớn. Vết sẹo vẫn đỏ, nhưng không còn mềm hoặc sưng tấy.
Tôi vẫn bị những cơn đau chi ma, nhưng không thường xuyên, và không
quá nghiêm trọng. Như thể chỗ mỏm cụt của tôi đã ngừng tức giận. Ngừng
chống trả. Như thể nó đã chịu yên phận.

Tôi ra khỏi phòng tắm, vừa mặc đồ vừa nghĩ đến chân mình.

Không phải cái chân đã bị cưa mất. Mà là cái chân người ta sẽ tạo cho

tôi.

Nó hoạt động như thế nào? Trông nó sẽ ra sao?

Hank đã cố giải thích về nó khi tôi còn trong bệnh viện, nhưng tôi

không chịu lắng nghe. Ông có một tập san các hình ảnh về chân giả. Đó là
những bàn chân nhựa, bắp chân là một đoạn ống... Đó là công trình của
Frankenstein(1).

(1): Frankenstein là nhân vật trong cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà

văn Mary Shelley. Victor Frankenstein là một nhà khoa học có khao khát
được tái tạo lại sự sống từ cái chết. Sau khi mẹ ông qua đời, Victor càng trở
nên điên cuồng hơn với khao khát đó. Cuối cùng, ông cũng tìm ra công
thức tạo nên sự sống và quyết định dùng những bộ phận lấy từ các xác chết
để tạo ra một con người.

Trong tâm trí tôi, ông đã trở thành Frankenstein. Là người mà tôi

không muốn nhìn thấy. Nhưng bây giờ... ý tưởng về một cái chân - bất kỳ
cái chân nào - cũng có vẻ tốt hơn là dùng nạng. Hoặc xe lăn, nhảy lò cò, lết
chân, hay bò.

Tự do đi lại là điều mới xa xỉ làm sao.

Đây là lần đầu tiên tôi nghĩ đến điều này mà không phải có ai đó gợi

ra. Đây là lần đầu tiên tôi không nghĩ rằng bên chân duy nhất tôi muốn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.