ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 179

Thật ngạc nhiên khi một bộ quần áo mỏng manh lại có thể lưu giữ

những kí ức sâu sắc đến vậy. Tiếng cười, nỗi đau, chiến thắng, thất bại, tình
bạn, sự mệt mỏi, niềm hứng khởi... tất cả đều hội tụ ở đó, nhưng chỉ với
người đang mặc đồng phục. Với phần còn lại của thế giới, nó đơn giản là
một chiếc quần short và áo tank top.

Fiona đề nghị tôi mặc chúng đến chỗ ban rửa xe, nhưng lúc này, khi

cầm chiếc quần short vàng và áo sát nách của trường Liberty trong tay, tôi
cảm thấy mình như một kẻ mạo danh.

Thế nhưng cuối cùng tôi vẫn hít một hơi thật sâu và mặc chúng.

Lớp vải mát và mềm cọ vào da tôi.

Những kí ức ùa về.

Tôi ngồi trên giường suốt một lúc lâu, chống chọi với những giọt nước

mắt. Tại sao tôi lại mặc một bộ đồng phục này? Tôi đang nghĩ gì thế? Mỗi
bước chân của ngày hôm qua đều thận trọng, chính xác, tỉnh táo. Tôi không
thể nhìn thấy ở chúng có bất cứ điều gì không tốt.

Song đó chỉ là đi bộ.

Rồi tôi nhớ đến Chloe.

Và các vận động viên trên kênh YouTube.

Họ di chuyển và chạy một cách rất tự nhiên.

Rất dễ dàng.

Tại sao họ làm được như thế?

Cuối cùng tôi đổi sang chiếc quần nỉ màu vàng-xanh có khóa. Tôi cảm

thấy mình nên mặc kín đáo sẽ tốt hơn. Và bớt giống một kẻ mạo danh hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.