ĐƯỜNG ĐUA CỦA NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 218

Mẹ lay mạnh và kéo tôi ra khỏi luồng suy nghĩ. "Thật vui khi con ở

ngoài này cùng mẹ." Mẹ tháo găng tay và ôm lấy khuôn mặt tôi. "Gia đình
và hoa. Đó là tất cả những gì mẹ cần trên thế giới này."

Tôi mỉm cười và cố gắng níu chặt cảm giác ấm áp từ ánh mặt trời của

mẹ.

Chương 8

Fiona dễ dàng đủ điều kiện vào trận chung kết cuộc đua 800 mét và

nhảy cao. Tôi không nghi ngờ gì về điều đó, nhưng dù sao tôi vẫn không
ngừng tán dương cô ấy. "Chúc mừng cậu!", tôi nói một thôi một hồi trên
đường đến trường vào sáng thứ Hai. "Tớ muốn nghe chi tiết!"

Cô ấy rất vui vẻ chấp thuận nhưng lại bất ngờ ngừng lại sau vài phút.

"Làm thế không sao chứ?"

"Tất nhiên rồi!", tôi đáp, nhưng sự thật là, tôi cảm thấy như thể mình

đã chính thức mất cơ hội.

Cô ấy liếc nhìn tôi. "Tớ xin lỗi. Tớ thật ngu ngốc."

"Này, không sao đâu!" Tớ thực sự muốn biết." Tôi cố gắng thuyết

phục cô ấy bằng cách hỏi, "Vậy là Vanessa đã thống trị đường đua 400 mét
sao?".

Fiona cau có. "Đúng vậy. Và cuộc chạy đua vượt rào. Cậu đáng ra nên

nhìn thấy thái độ vênh váo của cô ta."

"Ừ, chuyện đó có gì lạ đâu?"

Cô ấy nhìn tôi. "Mặc dù vậy cô ta đã không phá được kỷ lục của cậu,

vì vậy hãy mặc xác cô ta đi."

Tôi bật cười, "Mặc xác cô ta sao?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.